Lời Kinh Thánh

Chúng nghe vậy, lòng như kim châm, bèn hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ khác rằng: “Hỡi anh em, chúng tôi phải làm chi?” Phi-e-rơ bảo rằng: “Hãy ăn năn, ai nấy phải nhơn danh Jêsus Christ chịu báp-têm, để tội mình được tha, rồi sẽ nhận lãnh sự ban tứ là Thánh Linh . Công vụ 2:37-38

Monday, June 2, 2014

Mục đích sống



- Tại sao chúng ta hiện hữu? Đây là một trong các vấn đề cơ bản của cuộc sống. Điều chúng ta tin có ảnh hưởng sâu xa đối với các quyết định của chúng ta. Tuy nhiên, nhiều người không biết cách trả lời. Họ sống mà không có mục đích rõ ràng. Do đó, họ mơ hồ bước đi trên hành trình cuộc sống.
Sẽ là ngu xuẩn hoặc bi kịch, chứ không có kết quả tốt cho những ai sống sai mục đích, dù có định hướng thế nào rồi cũng đến đích sai.
 

I. GIÁ TRỊ SỐNG
Tại sao chúng ta hiện hữu? Vì Đức Chúa Trời tạo dựng chúng ta để tôn vinh Ngài! Đây là 5 yếu tố về cuộc sống dựa trên Kinh Thánh:


1. Cuộc sống là tặng phẩm quý giá của Đức Chúa Trời.
Tạng phủ con, chính Ngài đã cấu tạo, dệt tấm hình hài trong dạ mẫu thân con. Tạ ơn Chúa đã dựng nên con cách lạ lùng, công trình Ngài xiết bao kỳ diệu! Hồn con đây biết rõ mười mươi. Xương cốt con, Ngài không lạ lẫm gì, khi con được thành hình trong nơi bí ẩn, được thêu dệt trong lòng đất thẳm sâu. Con mới là bào thai, mắt Ngài đã thấy; mọi ngày đời được dành sẵn cho con đều thấy ghi trong sổ sách Ngài, trước khi ngày đầu của đời con khởi sự (Tv 139:13 và 16).


2. Cuộc sống quý giá.
Ngài cho miệng con thơ trẻ nhỏ cất tiếng ngợi khen đối lại địch thù, khiến kẻ thù quân nghịch phải tiêu tan. Ngắm tầng trời tay Chúa sáng tạo, muôn trăng sao Chúa đã an bài thì con người là chi, mà Chúa cần nhớ đến, phàm nhân là gì, mà Chúa phải bận tâm? (Tv 8:3-5).


3. Cuộc sống khó khăn nhưng đáng sống.
Chúng tôi bị dồn ép tư bề, nhưng không bị đè bẹp; hoang mang, nhưng không tuyệt vọng; bị ngược đãi, nhưng không bị bỏ rơi; bị quật ngã, nhưng không bị tiêu diệt (2 Cr 4:8-9).
Cho nên chúng tôi không chán nản. Trái lại, dù con người bên ngoài của chúng tôi có tiêu tan đi, thì con người bên trong của chúng tôi ngày càng đổi mới. Thật vậy, một chút gian truân tạm thời trong hiện tại sẽ mang lại cho chúng ta cả một khối vinh quang vô tận, tuyệt vời. Vì thế, chúng ta mới không chú tâm đến những sự vật hữu hình, nhưng đến những thực tại vô hình. Quả vậy, những sự vật hữu hình thì chỉ tạm thời, còn những thực tại vô hình mới tồn tại vĩnh viễn (2 Cr 4:16-18).


4. Cuộc sống ngắn ngủi.
Ấy tuổi đời con, Chúa đo cho một vài gang tấc, kiếp sống này, Chúa kể bằng không. Đứng ở đời, thật con người chỉ như hơi thở, thấp thoáng trên đường tựa bóng câu. Công vất vả ngược xuôi: làn gió thoảng, ky cóp mà chẳng hay ai sẽ hưởng dùng (Tv 39:6-7).
5. Cuộc sống phải có sự khôn ngoan.
Xin dạy chúng con đếm tháng ngày mình sống, ngõ hầu tâm trí được khôn ngoan (Tv 90:12).

II. MỤC ĐÍCH SỐNG
Một số người chỉ sống để kiếm sống, coi trọng vật chất, vì đối với họ, tài chính ảnh hưởng tất cả: “”Đồng bạc đâm toạc tờ giấy” và “có thực mới vực được đạo”. Họ làm việc cật lực để không bị nợ nần, trang trải mọi chi phí, cải thiện cuộc sống, và lo cho lúc già nua. Năm này qua năm khác, công việc khiến họ bù đầu. Hình như họ không còn thời gian cho bất cứ thứ gì khác, đầu óc họ chỉ có một hướng duy nhất: Kiếm tiền. Đây là 8 quy tắc về mục đích sống:


1. Đức Chúa Trời muốn chúng ta làm việc, đừng lười biếng.
Làm việc là điều cần thiết. Ngay trong Vườn Địa Đàng, Đức Chúa Trời đã phân công cho ông tổ A-đam:“Đức Chúa là Đức Chúa Trời đem con người đặt vào vườn Ê-đen để cày cấy và canh giữ đất đai” (St 2:15). Công việc luôn là thành phần trong kế hoạch của Đức Chúa Trời dành cho nhân loại.
Làm việc là khó nhọc, lười biếng là hủy diệt. Chúa Giêsu nói: “Hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Đức Chúa Trời Cha đã ghi dấu xác nhận” (Ga 6:27). Đức Chúa Trời muốn chúng ta làm việc hết sức mình: “Anh em đừng trở nên uể oải, nhưng hãy bắt chước những người nhờ có đức tin và lòng kiên nhẫn mà được thừa hưởng các lời hứa” (Dt 6:12). Thánh Phaolô khuyên: “Hãy vui lòng phục vụ, như thể phục vụ Chúa, chứ không phải người ta. Anh em biết đấy: ai làm việc tốt, sẽ được Chúa trả công, bất luận nô lệ hay tự do” (Ep 6:7-8).


2. Đức Chúa Trời muốn chúng ta phó thác cuộc đời mình cho Ngài.
Lo lắng về nhu cầu sống có thể là động lực chính của chúng ta. Chúng ta quá lo lắng nên không còn thời gian dành cho Đức Chúa Trời hoặc bất kỳ thứ gì khác. Nhận biết Đức Chúa Trời chỉ như là “thuốc giải độc” đối với sự lo lắng. Khi chúng ta nhân biết Đức Chúa Trời sâu sắc hơn, chúng ta sẽ hiểu rằng Ngài rất yêu thương chúng ta, Ngài rất quan trọng đối với chúng ta, và Ngài luôn quan tâm chăm sóc chúng ta.
Chúa Giêsu dạy chúng ta cách sống lệ thuộc vào Đức Chúa Trời, tức là tin vào Đức Chúa Trời quan phòng:“Đừng lo cho mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể: lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao? Hãy xem chim trời: chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao? Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay? Còn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học: chúng không làm lụng, không kéo sợi; thế mà, Thầy bảo cho anh em biết: ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy. Vậy nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Đức Chúa Trời còn mặc đẹp cho như thế, thì huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém tin! Vì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây? Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó. Trước hết hãy tìm kiếm Nước Đức Chúa Trời và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho. Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy” (Mt 6:25-34).


3. Đức Chúa Trời muốn chúng ta tận hiến cho Ngài, đừng lo tích lũy của cải vật chất.
Chúa Giêsu nói về thái độ đối với của cải vật chất: “Anh em đừng tích trữ cho mình những kho tàng dưới đất, nơi mối mọt làm hư nát, và kẻ trộm khoét vách lấy đi. Nhưng hãy tích trữ cho mình những kho tàng trên trời, nơi mối mọt không làm hư nát, và kẻ trộm không khoét vách lấy đi. Vì kho tàng của anh ở đâu thì lòng anh ở đó. Đèn của thân thể là con mắt. Vậy nếu mắt anh sáng thì toàn thân anh sẽ sáng. Còn nếu mắt anh xấu thì toàn thân anh sẽ tối. Vậy nếu ánh sáng nơi anh lại thành bóng tối thì tối biết chừng nào! Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Đức Chúa Trời vừa làm tôi Tiền Của được” (Mt 6:19-24).
Thánh Phaolô dạy: “Không phải vì thiếu thốn mà tôi nói thế, bởi lẽ tôi đã học sống tự lập trong bất cứ hoàn cảnh nào. Tôi sống thiếu thốn cũng được, mà sống dư dật cũng được. Trong mọi hoàn cảnh, no hay đói, dư dật hay túng bấn, tôi đã tập quen cả” (Pl 4:11-12). Đức Chúa Trời muốn chúng ta biết mãn nguyện bằng cách biết ơn về những gì chúng ta có, chứ đừng chú ý vào những gì chúng ta không có.


4. Đức Chúa Trời muốn chúng ta dùng mọi khả năng Ngài ban để loan báo Nước Trời.
Chúa Giêsu bảo chúng ta “đừng quá lo về cái ăn, cái uống, và cái mặc”, nếu không thì chúng ta cũng chẳng hơn người ngoại giáo, vì người ngoại giáo họ chỉ chú ý việc đó thôi. Ngài muốn chúng ta ưu tiên tìm kiếm Nước Đức Chúa Trời và sự công chính của Ngài, mọi thứ khác Ngài sẽ ban cho. Hãy tín thác vào Ngài, vì Ngài biết rõ chúng ta hơn chính chúng ta biết về mình.
Chúng ta vẫn lo lắng và làm việc để sinh sống, nhưng đừng thái quá đến nỗi không còn thời gian tìm mục đích thật của cuộc sống. Chúng ta được tạo dựng để đạt mục đích cao hơn là sự hiện hữu và kiếm sống. Các nhu cầu Đức Chúa Trời đã đặt trong chúng ta cần thời gian lâu dài mới có thể hoàn tất, nhưng chúng ta phải tìm kiếm sự viên mãn nơi Đức Chúa Trời và mục đích của Ngài đối với cuộc đời chúng ta.


5. Đức Chúa Trời muốn là tâm điểm của cuộc đời chúng ta.
Tâm điểm cuộc sống của chúng ta có thể bị chiếm giữ bởi vợ/chồng, con cái, bạn bè, công việc, mục đích, hoặc những thứ khác. Đức Chúa Trời bảo chúng ta rằng tâm điểm cuộc đời chúng ta phải là Đức Chúa Trời, chỉ có Ngài mới là tâm điểm cuộc đời chúng ta. Kinh Thánh có nói tới quy luật này. Đây là 4 điểm:
Đức Chúa đã phán: “Kẻ khôn ngoan, đừng tự hào mình khôn ngoan; kẻ hùng mạnh, đừng tự hào mình hùng mạnh; kẻ giàu có, đừng tự hào mình giàu có. Ai tự hào thì hãy tự hào về điều này, là hiểu biết Ta. vì Ta là Đức Chúa, Đấng thực thi nhân nghĩa, công bình và chính trực trên mặt đất. Phải, Ta ưa thích những điều này” (Gr 9:22-23).
Chúa Giêsu đã nói: “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Đức Chúa Trời của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Đó là điều răn quan trọng nhất và điều răn thứ nhất” (Mt 22:37-38).
Tôn thờ Đức Chúa Trời, chúng ta được Ngài chia sẻ những bí mật về lời hứa: “Chúa xử thân tình với những ai kính sợ Chúa và cho họ biết giao ước của Người” (Tv 25:14).
Đây là sự khôn ngoan đích thực: “Kính sợ Đức Chúa là bước đầu của khôn ngoan, biết Đấng Chí Thánh mới là hiểu biết thật” (Cn 9:10).


6. Đức Chúa Trời muốn chúng ta phản ánh Đấng Christ.
Cuộc sống không chỉ là làm việc, ăn uống, hưởng thụ,… Bạn là người như thế nào? Bạn sẽ trở thành cái gì? Hành động của chúng ta phản ánh điều chúng ta tin tưởng. Tính cách rất quan trọng. Đó là nền tảng để sống thành công. Đức Chúa Trời đã truyền cho chúng ta phải càng ngày càng trở nên giống Con Một Ngài, Đức Giêsu Kitô. Tính cách của chúng ta phản ánh Đức Giêsu Kitô: “Tất cả chúng ta, mặt không che màn, chúng ta phản chiếu vinh quang của Chúa như một bức gương; như vậy, chúng ta được biến đổi nên giống cũng một hình ảnh đó, ngày càng trở nên rực rỡ hơn, như do bởi tác động của Chúa là Thần Khí” (2 Cr 3:18).


7. Đức Chúa Trời muốn chúng ta dùng mọi khả năng để cộng tác với Đấng Christ trong việc mở Nước Trời.
Chúng ta phải cộng tác suốt đời. Đức Chúa Trời đã hoạch định những gì Ngài muốn thấy chúng ta hoàn tất trong cuộc sống. Có những nhu cầu trong Nhiệm Thể Đấng Christ và Vương Quốc Đức Chúa Trời mà chúng ta được tạo dựng cách đặc biệt để hoàn tất. Tuy nhiên, chúng ta phải tập trung vào cách chúng ta có thể giúp đỡ người khác hơn là cách đạt được cho riêng mình.
Thánh Phaolô nói: “Dân thánh được chuẩn bị để làm công việc phục vụ, là xây dựng thân thể Đấng Christ, cho đến khi tất cả chúng ta đạt tới sự hiệp nhất trong đức tin và trong sự nhận biết Con Đức Chúa Trời, tới tình trạng con người trưởng thành, tới tầm vóc viên mãn của Đấng Christ” (Ep 4:12-13).

8. Đức Chúa Trời muốn chúng ta loan báo sự thật của Ngài cho người khác.
Bạn muốn giao tiếp với người khác thế nào? Bạn tạo ấn tượng gì qua công việc và cách sống? Đức Chúa Trời muốn chúng ta là Muối và Ánh sáng cho thế gian. Ngài muốn chúng ta là nhân chứng khiến người khác phải được thu hút tới Ngài khi họ thấy chúng ta sống và nghe chúng ta giải thích sự thật về Đức Chúa Trời: “Mạng sống tôi, tôi coi thật chẳng đáng giá gì, miễn sao tôi chạy hết chặng đường, chu toàn chức vụ tôi đã nhận từ Chúa Giêsu, là long trọng làm chứng cho Tin Mừng về ân sủng của Đức Chúa Trời” (Cv 20:24).
Đức Chúa Trời nói rằng mục đích sống của chúng ta là làm vui lòng Ngài. Khi chúng ta làm vui lòng Ngài, chúng ta sẽ cảm nghiệm sự viên mãn khi theo đuổi mục đích sống đích thực của Ngài.