Lời Kinh Thánh

Chúng nghe vậy, lòng như kim châm, bèn hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ khác rằng: “Hỡi anh em, chúng tôi phải làm chi?” Phi-e-rơ bảo rằng: “Hãy ăn năn, ai nấy phải nhơn danh Jêsus Christ chịu báp-têm, để tội mình được tha, rồi sẽ nhận lãnh sự ban tứ là Thánh Linh . Công vụ 2:37-38

Thursday, December 25, 2014

Ma-ri Ma-đơ-len, Nữ Môn đệ Trung tín




Kinh Thánh không nói gì về gia đình của bà Ma-ri Ma-đơ-len, vì thế chúng ta không biết cha mẹ bà là ai, bà có gia đình hay không, hoặc bà bao nhiêu tuổi. Chúng ta chỉ biết rằng khi Chúa Giê-xu đi giảng dạy nơi này nơi kia, bà Ma-đơ-len có thể đi với Chúa, cùng với những phụ nữ khác, nên có lẽ bà không bị ràng buộc nhiều về đời sống gia đình.




Ma-ri Ma-đơ-len được nhắc đến mười bốn lần trong bốn sách Phúc Âm. Qua những chi tiết các sách Phúc Âm ghi lại, chúng ta không những biết những điều bà làm và cũng biết động cơ nào khiến bà làm những việc đó. Trong số mười bốn lần được Kinh Thánh nhắc đến tên, có tám lần bà Ma-ri Ma-đơ-len được kể chung với các phụ nữ khác, nhưng bà luôn luôn được nhắc đến đầu tiên trong danh sách những phụ nữ đó. Qua điều này chúng ta có thể nói, trong số các phụ nữ đi theo hầu việc Chúa Giê-xu, bà Ma-đơ-len là người có một vị trí quan trọng, nói về lòng kính yêu Chúa và tinh thần hầu việc Ngài thì bà Ma-ri Ma-đơ-len là phụ nữ đứng ở vị trí đặc biệt nhất.


Điểm đặc biệt về Bà Ma-ri Ma-đơ-len

Ma-ri Ma-đơ-len được giải thoát khỏi sự áp chế của quỷ dữ

Phúc Âm Lu-ca chương 8 ghi: “Kế đó, Đức Chúa Giê-xu đi thành này đến thành kia, làng này đến làng khác, giảng dạy và rao truyền Tin Lành của Nước Đức Chúa Trời. Có mười hai sứ đồ ở với Ngài. Cũng có mấy người đàn bà đi theo Ngài, là những người đã được cứu khỏi quỷ dữ và chữa khỏi bệnh: Ma-ri, gọi là Ma-đơ-len, từ người bảy quỷ dữ đã ra” (c. 1-2). Dù Ma-ri Ma-đơ-len là người thuộc giai cấp trung lưu, khá giả, bà đã có một thời gian sống trong đau khổ, bất an vì bà bị quỷ ám, có lẽ giống như người mất trí. Kinh Thánh ghi rằng có“bảy quỷ dữ” đã ra khỏi bà. Các nhà giải nghĩa Kinh Thánh tin rằng số bảy ở đây là con số tượng trưng, chỉ về sự toàn vẹn, đầy đủ; hàm ý rằng khi bị tà linh áp chế, bà Ma-ri Ma-đơ-len đã phải đau đớn rất nhiều, bệnh của bà rất nặng. Khi Ma-ri Ma-đơ-len gặp Chúa Giê-xu, Ngài đã dùng quyền năng đuổi tà linh và quỷ dữ ra khỏi bà, từ đó bà được giải cứu hoàn toàn.

Ma-ri Ma-đơ-len hầu việc Chúa vì biết ơn Ngài

Sau khi được cứu khỏi sự áp chế của quỷ dữ, tâm trí bà Ma-đơ-len trở lại bình thường. Biết ơn Chúa, bà cùng với một số những phụ nữ khác, đi theo hầu việc Ngài. Bác sĩ Lu-ca viết: “Cũng có mấy người đàn bà đi theo Ngài, là những người đã được cứu khỏi quỷ dữ và chữa khỏi bệnh: Ma-ri, gọi là Ma-đơ-len, từ người bảy quỷ dữ đã ra. Gian-nơ, vợ Chu-xa, là quan nội vụ của vua Hê-rốt, Xu-san-nơ và nhiều người khác nữa giúp của cải cho Ngài” (8:2-3). Trong số những người được chữa lành, bà Ma-đơ-len có lẽ bị bệnh nặng hơn cả, vì từ bà Chúa Giê-xu đuổi ra bảy quỷ dữ. Sau khi được chữa lành, bà Ma-đơ-len đã trở nên môn đồ của Chúa Giê-xu. Cùng với một số phụ nữ khác, bà dùng điều mình có để hầu việc Chúa. Trong khi Chúa cùng với mười hai môn đồ đi từ làng này qua làng kia giảng dạy, chữa bệnh, bà Ma-đơ-len và các bạn lo chỗ ăn chỗ nghỉ cho Chúa. Biết ơn Chúa Giê-xu, những phụ nữ này dâng hiến cho Ngài cách rộng rãi những gì Đức Chúa Trời ban cho họ. Trong âm thầm, bà Ma-ri Ma-đơ-len cùng với các bạn hầu việc Chúa trong khả năng của mình và đã đóng góp rất nhiều trong chức vụ của Chúa.

Ma-ri Ma-đơ-len chứng kiến những khổ nạn của Chúa cho đến cuối cùng

Ghi lại biến cố Chúa Giê-xu bị đóng đinh, sứ đồ Ma-thi-ơ viết: “Vả, có nhiều người đàn bà đứng coi ở đàng xa, là người đã đi theo Đức Chúa Giê-xu từ xứ Ga-li-lê để hầu việc Ngài. Trong những đàn bà đó có Ma-ri Ma-đơ-len, Ma-ri, mẹ của Gia-cơ và Giô-sép, và mẹ hai con trai của Xê-bê-đê” Ma-thi-ơ 27:55, 56). Khi Chúa Giê-xu bị bắt trong vườn Ghết-sê-ma-nê, rồi bị đem ra xét xử trước tòa công luận và tòa án Phi-lát, các môn đồ của Chúa đều bỏ Ngài chạy trốn, chỉ còn các nữ môn đệ can đảm đi theo Ngài. Bà Ma-ri Ma-đơ-len là một trong số những người đó. Bà đã đi theo vị thầy kính yêu từ Ga-li-lê đến Giê-ru-sa-lem, chứng kiến tất cả những biến động trong tuần lễ cuối cùng của chức vụ Chúa Giê-xu. Có lẽ bà đã có mặt trong công đường Phi-lát khi Chúa bị đánh đòn. Bà đau xót khi đoàn dân đông kêu gào, đòi đóng đinh Chúa trên cây thập tự. Bà đã khóc khi bọn lính đánh đòn Chúa, đội mão gai trên đầu Ngài, chế nhạo Ngài, và khi nghe Phi-lát tuyên bố bản án tử hình cho vị thầy kính yêu, lòng bà tan nát trong niềm đau tuyệt vọng.

Sau đó Ma-ri Ma-đơ-len đã cùng với đám đông đi theo Chúa Giê-xu khi Ngài vác thập tự giá lên đồi Gô-gô-tha. Phúc Âm Lu-ca ghi: “Có đoàn dân đông lắm đi theo Đức Chúa Giê-xu và có mấy người đàn bà đấm ngực khóc về Ngài. Nhưng Đức Chúa Giê-xu xây mặt lại với họ mà phán rằng: Hỡi con gái thành Giê-ru-sa-lem, đừng khóc về ta song khóc về chính mình các ngươi và con cái các ngươi.” (Lu-ca 23:27, 28). Trong những giờ phút đau đớn của Chúa Giê-xu trên thập tự giá, bà Ma-ri Ma-đơ-len đã có mặt và chứng kiến tất cả. Kinh Thánh cho biết, sau khi đóng đinh Chúa Giê-xu cùng với hai tử tội khác, quân lính chia nhau áo xống của Ngài, bà Ma-đơ-len cũng có mặt tại đó, nghe và nhìn thấy mọi điều. Sứ đồ Giăng ghi như sau: “Tại một bên thập tự giá của Đức Chúa Giê-xu, có mẹ Ngài đứng đó, với chị mẹ Ngài là Ma-ri, vợ Cơ-lê-ô-ba và Ma-ri Ma-đơ-len nữa” (Giăng 19:25). Bác sĩ Lu-ca thì ghi: “Những kẻ quen biết Đức Chúa Giê-xu và những người đàn bà theo Ngài từ xứ Ga-li-lê đều đứng đằng xa mà ngó” (Lu-ca 23:49). Phúc Âm Mác ghi chi tiết hơn: “Lại có những người đàn bà đứng xa xa mà xem. Trong số ấy có Ma-ri Ma-đơ-len, Ma-ri là mẹ Gia-cơ nhỏ và Giô-sê, cùng Sa-lô-mê, là ba người đã theo hầu việc Ngài khi Ngài ở xứ Ga-li-lê; cũng có nhiều đàn bà khác nữa, là những người đã theo Ngài lên thành Giê-ru-sa-lem” (Mác 15:40, 41). Đứng bên chân thập tự lúc Chúa Giê-xu chịu đóng đinh, bà Ma-ri Ma-đơ-len nhìn thấy rõ tất cả những đau đớn Chúa phải chịu vì tội của nhân loại. Khi nghe những lời nói cuối cùng của Chúa và chứng kiến Chúa trút hơi thở cuối cùng, lòng bà tan nát.

Chúa Giê-xu đã chết! Bà Ma-đơ-len và những phụ nữ khác khóc lóc cách đớn đau. Vị thầy mà họ kính yêu và hầu việc không còn nữa. Bây giờ họ ngồi đó, suy nghĩ không biết ai sẽ lo việc chôn cất Chúa. Yêu Chúa họ muốn lo cho Ngài nhưng không ai cho phép mà chính họ cũng không biết phải làm gì, vì thế các nữ môn đồ trung tín của Chúa chỉ biết ngồi chờ xem việc gì sẽ xảy đến. Thánh Kinh cho biết, lúc đó có ông Giô-sép, là người theo Chúa cách kín giấu, cùng với Ni-cô-đem, là người đã đến gặp Chúa trong lúc ban đêm, đến xin phép Phi-lát cho đem xác Chúa xuống để lo việc chôn cất. Khi những người đó đặt Chúa Giê-xu trong mộ, bà Ma-ri Ma-đơ-len và các bạn của bà cũng đi theo, chứng kiến. Họ muốn nhìn thấy tận mắt Chúa được đưa đến nơi yên nghỉ cuối cùng rồi mới yên tâm ra về. Ma-ri Ma-đơ-len và các bạn của bà là những môn đệ trung tín của Chúa Giê-xu, là những người đã ở bên cạnh Chúa, chứng kiến tất cả những khổ nạn của Chúa cho đến phút cuối cùng.

Sứ đồ Ma-thi-ơ ghi lại việc chôn Chúa như sau: “Đến chiều tối, có một người giàu, ở thành A-ri-ma-thê, tên là Giô-sép, chính là một môn đồ của Đức Chúa Giê-xu, đến nơi Phi-lát mà xin xác Đức Chúa Giê-xu. Phi-lát bèn truyền cho. Giô-sép lấy xác Ngài mà bọc trong tấm vải liệm trắng, và đưa để trong một cái huyệt mới mà người đã khiến đục cho mình trong hòn đá; đoạn lăn một hòn đá lớn đến trước cửa mộ, rồi đi. Có Ma-ri Ma-đơ-len và Ma-ri khác ở đó, ngồi đối ngang huyệt” (Ma-thi-ơ 27:57-61). Phúc Âm Mác thì ghi: “Ma-ri Ma-đơ-len cùng Ma-ri, mẹ Giô-sê đều thấy chỗ táng Ngài” (Mác 15:47). Bác sĩ Lu-ca ghi rõ ràng hơn: “Bấy giờ là ngày sắm sửa và ngày Sa-bát gần tới. Các người đàn bà đã từ xứ Ga-li-lê đến với Đức Chúa Giê-xu, theo Giô-sép xem mả và cũng xem xác Ngài đặt thể nào. Khi trở về, họ sắm sửa những thuốc thơm và sáp thơm. Ngày Sa-bát, họ nghỉ ngơi theo luật lệ” (Lu-ca 23:54-56).

Tuy bác sĩ Lu-ca không kể tên những phụ nữ có mặt tại đây nhưng chúng ta biết đó là Ma-ri Ma-đơ-len và các nữ môn đệ khác. Ông cũng thêm một chi tiết quan trọng là các phụ nữ này muốn biết người ta chôn Chúa ở đâu và đặt xác Ngài như thế nào, và họ chuẩn bị thuốc thơm để khi ngày Sa-bát đã qua sẽ đi thăm mộ Chúa và ướp thuốc thơm cho Ngài.

Bà Ma-ri Ma-đơ-len đã không bỏ Chúa trốn chạy khi Ngài bước vào những giờ phút cuối cùng trong chức vụ, là những giờ phút đau đớn và cô đơn hơn hết. Trong khi Giu-đa Ích-ca-ri-ốt lấy cái hôn phản Chúa, những môn đồ hứa trung tín với Chúa cho đến chết đều bỏ chạy, Phi-e-rơ, môn đồ thân cận nhất, chối không biết Ngài là ai, thì bà Ma-đơ-len đứng vào hàng đầu trong số những phụ nữ đi theo Chúa lên đồi Gô-gô-tha. Bà chứng kiến Chúa chịu khổ hình và có mặt lúc người ta chôn Ngài. Bà và các bạn là những phụ nữ yếu đuối, theo Chúa trong âm thầm và dâng hiến của cải để hỗ trợ chức vụ của Ngài. Dù không được kể vào hàng các môn đồ chính thức, nhưng họ đã hết lòng hầu việc Chúa, trung tín với Chúa và quyết tâm theo Chúa cho đến cuối cùng.

Khi Chúa Giê-xu đã chết, dù hy vọng tan biến, nguy hiểm đe dọa, Ma-ri Ma-đơ-len và các bạn vẫn tiếp tục nghĩ đến những điều họ có thể làm cho Chúa để bày tỏ lòng kính yêu và biết ơn Ngài. Chúa đã ban phước cho cuộc đời họ quá nhiều, vì thế trong lúc Chúa chịu đau đớn để uống trọn chén mà Đức Chúa Cha dành cho Ngài, họ không nỡ lòng nào bỏ Ngài trốn chạy. Yêu Chúa, bà Ma-ri Ma-đơ-len và các bạn đã không nghĩ đến sự an toàn của chính mình nhưng đã theo Chúa cho đến cuối cùng .  

Minh Nguyên