Một triết gia có lý khi nói rằng: “Con người là một sinh vật mộ đạo.” Hầu như trong tâm người nào cũng nghĩ rằng mình nên tôn thờ “Ðấng Bề Trên” và tin tưởng rằng“Ðấng Bề Trên” muốn mỗi người nên làm lành lánh dữ. Vì vậy ngày nay chúng ta thấy có rất nhiều tôn giáo dạy chúng ta nên làm lành lánh dữ. Lời dạy nầy rất hợp lý và cũng rất hợp với lương tâm con người. Do đó, chúng ta thấy không những các tôn giáo dạy làm lành lánh dữ mà các trường học, ngay cả tiểu học, cũng dạy những bài đức dục làm lành lánh dữ. Mỗi chúng ta chắc hẳn đều không xa lạ gì với câu “làm lành gặp lành, làm dữ gặp dữ.”
Cụ Ðồ Chiểu thì tin rằng: “Tu nhơn tích đức sớm sanh con hiền.” (Lục vân Tiên)
Nhiều
người có ý tốt cố gắng làm lành lánh dữ vì nghĩ rằng như vậy là tốt, nhất là
tốt cho phần tâm linh của mình. Nhưng người xưa đã dạy rằng: “Chung thân
hành thiện, thiện do bất túc, nhất nhật hành ác, ác tự hữu dư.”[1] (Tạm dịch là: Cả đời làm lành, lành
không đủ, một ngày làm ác, ác đã dư.) Thế thì không biết làm lành bao nhiêu là
đủ cho tâm linh, trong khi đó thì tự xét thấy mình không toàn vẹn và có nhiều
tội lỗi, vì “nhân vô thập toàn,” còn Kinh Thánh nói loài người có
nhiều điều tội lỗi như:“Gian dâm… phù thủy, thù hận, tranh chấp, ganh ghét,
giận dữ, tham vọng ích kỷ, chia rẽ, bè phái, ganh tị, say sưa… và những điều
khác giống như vậy.” (Kinh thánh Ga-la-ti 5:19-21)
Biết rằng tội là không tốt, nên tất cả chúng ta ai cũng cố gắng tránh tội,
nhưng không tránh khỏi. Vì trong tâm con người có bản chất tội lỗi, như lời
kinh đã nói: “Tâm là nguồn cội ác; hình là rừng ác tội.”[2] Ông Vua anh minh của người Do Thái
là Ða vít thú nhận rằng: “Tôi sinh ra trong giữa đời gian ác, được hoài
thai trong tội lỗi.”(Kinh thánh Thi Thiên 51:5 HÐ).
Bản chất tội lỗi trong tâm con người mạnh kinh khiếp, đến nỗi thánh Phao-lô
cũng phải nói lời thất vọng rằng: “Tôi cố ý muốn làm điều lành, nhưng
không có quyền làm cho trọn… Khi tôi muốn làm điều lành, thì điều dữ dính dấp
theo tôi.”(Kinh thánh Rô-ma 7:18,21)
Chính bản thân chúng ta nếu chịu khó bình tâm tự mình nhìn lại cũng thấy rằng
có nhiều lần mình vì nổi nóng, nên buông ra những lời nói hoặc làm điều
gì đó quá đáng. Xong rồi ăn năn, tự hứa rằng lần sau mình sẽ không như vậy nữa.
Nhưng rồi những lần sau xảy ra, chúng ta cũng lại nổi nóng như những lần
trước!
Chúng ta được nghe rằng: “Cõi đời là một biển khổ.”[3] Sở dĩ như vậy là vì“mọi
người đều đã phạm tội.” (Kinh thánh Rô-ma 3:23). Nhưng nếu biết
đời là một bể khổ rồi chúng ta tự cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi bể khổ thì
chúng ta sẽ bị khổ nhiều hơn mà thôi. Tại sao vậy? Vì không có một ai bị rơi
giữa biển, không biết bơi mà có thể cố gắng để bơi vào đến bờ cả. Trái lại,
càng cố gắng bơi lội, người càng mệt mỏi và rồi cũng sẽ phải chìm trong đáy
nước. Trong hoàn cảnh nầy chúng ta cần có Ðấng ở Bên Trên Biển Khổ cứu giúp.
Ðấng đó chính là Ông Trời - là Ðấng Tạo Hóa đã tạo nên muôn loài vạn vật, trong
đó có loài người. Chúng tôi tôn thờ Ðấng Tạo Hóa, và gọi Ngài là Ðức Chúa
Trời—Ngài biết rõ tình trạng tuyệt vọng của loài người là vì tội lỗi, nên đã
ban Con Một yêu dấu của Ngài là Chúa Cứu Thế Giê-su đến thế gian. Vì yêu nhân
loại, Ðức Chúa Giê-su đã bằng lòng lìa khỏi ngôi cao sang, vinh hiển trên Thiên
đàng giáng trần để tìm và cứu chúng ta bằng cách chịu chết trên thập tự giá,
gánh hình phạt tội lỗi của chúng ta, để chúng ta tin Ngài thì tội lỗi được tha
thứ. Khi tội lỗi của chúng ta đã được tha thứ rồi, chúng ta được phục hồi sự
sống tâm linh, chúng ta mới có thể được sự thỏa lòng tự do làm lành lánh dữ.
Kinh Thánh xác nhận: “Ðức Chúa Giê-su Christ đã đến trong thế gia để
cứu vớt kẻ có tội.” (Kinh thánh I Ti-mô-thê 1:15).
Ðây là ơn huệ cứu rỗi lớn lao mà Ðức Chúa Trời bằng lòng ban ra để ân xá cho
những ai nhận biết mình là một người không toàn vẹn và biết rằng mình hết sức
cố gắng làm lành lánh dữ nhưng vẫn có phạm những sai trái, tội lỗi. Ðiều
mà người có tội cần phải làm là tin nhận Chúa Cứu Thế Giê-su là Cứu Chúa của
mình và nhận rằng việc Ngài đã chịu chết trên thập tự giá là đã chết thay cho
mình vì tội lỗi của chính mình.
Có thể có một câu hỏi quan trọng rằng: “Nếu như vậy thì những người bất toàn,
tội lỗi, gian ác chỉ cần tin nhận Chúa Cứu Thế Giê-su rồi cứ tiếp tục sống
trong con đường tội lỗi của mình phải không? Xin trả lời là: “Không!” Tại sao
không? Tại vì Phúc Âm của Chúa Cứu Thế Giê-su là “quyền phép của Ðức
Chúa Trời để cứu mọi kẻ tin.”(Kinh thánh Rô-ma 1:16). Cho nên: “Ai
ở trong Chúa Cứu Thế Giê-su là con người mới: Cuộc đời cũ đã qua, nhường chỗ
cho đời sống hoàn toàn mới.” (Kinh thánh II Cô-rinh-tô 5:17 BDY)
Như vậy, Ðạo của Chúa Cứu Thế Giê-su không những chỉ dạy làm lành lánh
dữ, mà còn là Tin mừng Cứu rỗi của Ðức Chúa Trời ban cho loài người. Cho
nên Chúa Cứu Thế Giê-su là Con đường cứu rỗi duy nhất cho những ai đang cố gắng
làm lành lánh dữ nhưng biết rằng mình vẫn còn bất toàn và vẫn là một người có
tội trước mặt Ðức Chúa Trời Thánh khiết.
Cả đời làm lành, lành không đủ thì bao giờ việc làm lành của chúng ta sẽ đủ!
Chính mình có bao giờ luôn luôn thắng hơn tội lỗi đâu? Nếu có thắng hơn tội lỗi
được một vài lần, thế rồi những lần khác thất bại, thua sự cám dỗ mà phạm tội
thì tội nầy ai chịu cho chúng ta?
Kinh thánh quả quyết rằng: "Theo như đã định cho loài người phải
chết một lần, rồi chịu phán xét," (Kinh thánh Hê bơ rơ 9:27). Lúc
đối diện sự phán xét, giả sử Ðức Chúa Trời hỏi chúng ta rằng “Lí do nào ta cho
con vào Thiên đàng của ta?” thì chúng ta thưa với Ngài ra sao? Thưa Ðức Chúa
Trời con là người toàn vẹn, hay thưa Ðức Chúa Trời con là người bất toàn? Thế
thì linh hồn chúng ta sẽ về đâu? Xin nhớ rằng Ðức Chúa Trời là Ðấng Thánh
khiết, Ngài không bao giờ dung nhận tội lỗi.
Xin đừng cậy vào công đức của chính mình nữa vì mỗi chúng ta đều là những con
người có bản chất bất toàn và tội lỗi ở trong tâm. Xin hãy trông cậy vào Ðấng
Cứu Chuộc là Chúa Cứu Thế Giê-su. Xin hãy đáp lại lời mời gọi của Ngài
là: “Hỡi những ai đang mệt nhọc và nặng gánh sầu tư, hãy đến với ta, ta
sẽ cho các con được nghỉ ngơi.” (Kinh thánh Ma-thi-ơ 11:28 BDY). Vòng
tay yêu thương của Ngài đang mở rộng để chờ đón quý vị. Ngài như một Người Cha
đang mong đợi những đứa con đi lạc trở lại cùng Ngài. Xin hãy trở lại Ðấng Tạo
hóa của chúng ta qua Chúa Cứu Thế Giê-su, quý vị sẽ được ở trong sự bình an của
Ngài ban cho.
Quý vị không cần phải cố gắng thêm nữa. quý vị hãy đến vui hưởng ơn tha thứ của
Ngài và cầu xin sự cứu rỗi của Ngài. Xin hãy thưa với Ðức Chúa Giê-su rằng:“Lạy
Chúa Cứu Thế Giê-su là Ðấng đã chịu chết thay cho con vì những tội lỗi của con.
Xin Ðức Chúa Trời tha thứ tội lỗi của con. Xin cho con được làm con của Ngài.
Con cám ơn Ngài.” Bởi sự hết lòng tin cậy và cầu nguyện cùng Ðức Chúa
Giê-su như vậy, quý vị chắc chắn được Ngài tha thứ những tội lỗi và chính Ngài
sẽ ban cho quý vị được tràn ngập bình an trong tâm hồn quý vị. Thật, quý vị có
phước biết bao!
PHÚT
SUY TƯ
Kinh
Thánh chép:
“Hãy trở lại cùng Chúa Hằng Hữu, Ngài sẽ thương xót cho; hãy đến cùng Ðức Chúa
Trời chúng ta, vì Ngài tha thứ dồi dào.” (Kinh thánh Ê-sai 55:7)
“Chẳng
có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban
cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu.” (Kinh thánh Công
vụ các Sứ đồ 4:12)
CHÚA
ÐÃ ÐẾN.
Chúa
đến, đêm đời bỗng rạng đông,
Giữa
cơn mê muội nắng lên hồng
Yêu
thương, hy vọng Ngài đem tới
Phao
cứu sinh đây thả giữa dòng.
Ta lạc bờ mê, thuyền mất hướng
Sức người hữu hạn, mái chèo buông
Ngài xoay thuyền lại dòng Thiên-hựu
Xin trả trần gian bụi dặm trường.
Chúa
đến đời lành các vết thương
Thần
ca đồng vọng giữa canh trường
Tin
Lành truyền xuống bài tôn ngợi
Ơn
Trời cứu chuộc rải ngàn phương.
Tấm lòng mở đón Chúa Bình an
Tội lỗi Ngài tha phước đổ tràn
Chúa không chấp vá đời tan nát
Mà ban sự sống mới từ đây.
Linh Cương.