Khi không tôi mắc chứng nấc cụt. Ngày đầu thì bị sơ sơ, qua ngày thứ 2 bị dày hơn, được trị nhiều cách theo kiểu nhân gian nhưng vẫn không bớt, qua ngày thứ 3 thì liên tục, không ăn được, không nằm được, rất khó chịu và rất mệt, tôi đi khám bác sỹ, BS không nói tại sao, chỉ cho toa mua thuốc, uống không hết mà nặng thêm.
Thằng cu Tâm con người bạn bên xóm chạy qua đánh by với cu út nhà tôi, thấy tôi ngối trên ghế xếp ôm đầu pháo liên tục, cu Tâm nói:
- A ! Bác bị bệnh nấc cụt rồi, bác uống chi chưa , nếu chưa con về lấy qua cho bác uống hết liền tức khắc .
Tôi nói ;
- Bác uống thuốc tây nhưng không bớt .
Cu Tâm đâm đầu chạy về nhà, một lát chạy qua lại , đưa cho tôi một cục gừng tươi bằng ngón tay cái , và một ít mật ong đựng trong tách uống trà (tách nầy lớn hơn ngón chân cái) , bảo tôi nhai cục GỪNG, trước khi nuốt thì uống tý mật ong cùng lúc, tôi nhai, Tâm đứng nhìn. Nuốt gừng và mật ong vào, không biết đã tới bao tử chưa nhưng nó dụi lại ngay và hết liền sau khi tôi uống chút nước trà tráng chén mật ong .
Thằng Tâm vỗ tay reo ,
- Con nói rồi hết ngay liền mà.
Tôi hỏi tại sao con biết cách nầy ;
- Ông nội con thường hay bị như bác, nhà con lúc nào cũng có sẵn hai thư nầy cho ông con uống .
Như vậy là một cục GỪNG sống nhai nuốt với một muỗng canh MẬT ONG. Hiện tại thỉnh thoảng tôi cũng bị lại , nên trong nhà lúc nào cũng trữ hai thứ thần dược trên .
Thân mến .
Ngôn Nguyễn