Ta về thăm bạn một chiều mưa
Gió khoát lao xao những tán dừa
Hoa cau rụng trắng con đường nhỏ
Chầm chậm men dòng ký ức xưa
Cái thuở chiều mưa chẳng áo quần
Một bầy trẻ nhỏ hét vang rân
Đùa hoa giỡn bướm, ngây ngô hát
Đỏ trán, tều môi biết bao lần
Nay về xóm nhỏ mái rêu phong
Hoa thắm ngày xưa đã phai nồng
Có kẻ chỉ còn trong khung ảnh
Kẻ đã huy hòang nơi phố đông
Ta kể nhau nghe những chuyện đời
Bát cơm manh áo vã mồ hôi
Nhìn nhau, tóc đã xen sợi bạc
Chợt hiểu, ngày xanh đã xa rồi
.