Tôi muốn cùng quý vị khảo sát kĩ một câu hỏi: Có Đức Chúa Trời trong vũ
trụ này không? Một số thì nói có, số khác cãi là không. Sự tranh luận bị chia
rẽ càng lớn với mỗi bên đều đưa ra một câu chuyện khác nhau. Thật sự là có Đức
Chúa Trời không? Nếu nói có, quý vị đã bao giờ gặp Ngài hay chạm Ngài chưa? Quý
vị đã từng trò chuyện với Ngài chưa? Quí vị đã từng chứng minh sự hiện diện của
Ngài bằng những phương pháp khoa học chưa? Trái lại, nếu quý vị nói không có
Đức Chúa Trời, xin hãy xem xét sự vĩ đại của vũ trụ, những kì quan của cả cõi
sáng tạo, những lời làm chứng của tất cả những người đã tin Đức Chúa Trời. Quý
vị có dám kết luận rằng không có một Đấng tối cao, không có Đức Chúa Trời
không? Nhiều câu hỏi chưa được giải đáp như thế cứ vương vấn trong tâm trí tôi
hơn hai mươi năm. Nhưng giờ đây, tôi đã được giải phóng khỏi mớ bòng bong nghi
ngờ đó, và từ tấm lòng, tôi tuyên bố với quý vị rằng “Có Đức Chúa Trời”. Tôi
xin trình bày các bằng chứng sau:
Ý NGHĨA VỀ
ĐỨC CHÚA TRỜI
Đức Chúa Trời mà chúng tôi nói đến là Đấng tối cao, toàn quyền, Đấng đã
tạo dựng vũ trụ và mọi vật trong đó, là Đức Chúa Trời chân thật duy nhất. Ngài
là Đấng tự hữu hằng hữu; là Đấng yêu thương nhất và vĩ đại nhất; Đấng công chính,
thánh biệt, khôn ngoan và toàn năng. Ngài hoàn toàn khác với tất cả những ngụy
thần mà thế giới đang thờ phượng.
Làm sao chúng ta phân biệt được Đức Chúa Trời chân thật với ngụy thần?
Điều này không khó. Chỉ cần suy nghĩ kĩ thì quý vị sẽ rõ. Vì Đức Chúa Trời chân
thật là Đấng tối cao, tạo dựng muôn vật, Ngài có cần cư ngụ trong các đền thờ
do bàn tay con người làm nên không? Vì Đức Chúa Trời chân thật sở hữu mọi sự,
Ngài có cần những lễ vật quý vị dâng lên như thể Ngài thiếu điều gì đó không?
Vì Đức Chúa Trời chân thật là Đấng hằng hữu, liệu Ngài có bị mục nát hay đổ bể
như những bức tranh điêu khắc hoặc những tượng chạm bằng gỗ không có sự sống
không? Vì Đức Chúa Trời chân thật là Đấng vinh hiển, liệu Ngài có ẩn mình sau
những miếng vàng, bạc giấy, gỗ và đá để nhận hương khói từ con người không? Vì
Đức Chúa Trời chân thật là Đấng công chính, liệu Ngài có tha thứ các sự vi phạm
của quý vị chỉ vì quý vị đốt một vài món đồ mã không?
Thưa quý vị, không chỉ có các hình tượng không phải là Đức Chúa Trời mà
ngay cả các lãnh tụ tôn giáo cũng không phải là Đức Chúa Trời thật! Họ chỉ là
con người và chưa bao giờ tuyên bố mình là Đức Chúa Trời. Nhưng về sau, họ được
người ta sùng kính hay được các vua phong làm thần. Việc họ được các vua phong
là thần cũng đủ làm bằng chứng họ không phải là Đức Chúa Trời!
Thành khẩn
tìm cách phân biệt
Chân thần và
ngụy thần
Ngày xưa có một cậu bé người Nhật tên là Taw-Siang Sin. Gia đình cậu
thờ nhiều hình tượng, nhưng cậu luôn luôn nghi ngờ về các hình tượng này vì mỗi
lần bị ngã, chúng không thể tự mình đứng dậy mà phải cần ai đó dựng lên. Cậu
thắc mắc là các hình tượng thậm chí không có một chút sức mạnh nào để tự đứng
lên thì làm sao có quyền tối cao nắm giữ sự sống con người? Nhưng tên gọi của
những hình tượng đó thì thật hấp dẫn: Thần vàng hay Thần may mắn, Thần trường
thọ, Nữ thần từ bi nghìn tay nghìn chân. Thậm chí cũng có những thần đặc biệt
chăm sóc trẻ em. Mỗi lần Taw-Siang Sin ngã bệnh, mẹ cầu phủ phục trước hình
tượng này để xin ban phước cho con mình mau bình phục. Và còn nhiều thần khác
nữa. Người ta nói rằng nếu dâng một chén cơm mỗi ngày thì những thần thượng này
sẽ ban bình an cho quý vị mỗi ngày. Nhưng Taw-Siang đào một cái hố dưới đất và
chôn bức tượng đó xuống, rồi thầm nguyện: “Lạy thần tôn kính, nếu ngài có thể tự
mình ra khỏi hố này thì con sẽ thờ phượng ngài. Nhưng nếu ngài thậm chí không
thể tự giúp mình thì làm sao bảo vệ con được? Xin ngài cho phép con thử Ngài”
Taw-Siang kiên nhẫn quan sát và chờ đợi. Một sáng nọ, bỗng nhiên cậu nhìn thấy một
mầm xanh vươn lên ngay từ cái hố nhỏ đó. Tò mò, cậu nhẹ nhàng gạt chỗ đất phủ
trên bước tường và thấy nó nằm đúng tư thế như khi câu chôn xuống. Nó không di
chuyển dù chỉ một chút. Nhưng có một hạt sống bị mắc kẹt trong bàn tay của bức
tượng; và bởi sức nóng mặt trời và nước mua nên hạt giống ấy đã nảy mầm và nhú
lên thành một cây xanh nhỏ. Taw-Siang nhìn vào bức tượng đồng mà cả nhà cậu
luôn luôn quỳ lạy. Cậu lấy làm kinh ngạc vì sức mạnh của nó thậm chí không thể
so sánh với một hạt giống nhỏ đang nảy mầm!. Cậu không bao giờ quên được bài
học đó. Và từ đó, cậu tha thiết tìm kiếm ý nghĩ của đời sống con người để biết
liệu có một Đức Chúa Trời hằng sống và chân thật không. Và nếu không có Đức
Chúa Trời, cậu muốn hiểu vũ trụ bắt nguồn từ đâu.
Sau vài năm, khi Taw-Siang được mười tám tuổi, cậu vào một trường đại
học ở Tokyo. Một ngày nọ, cậu mở một cuốn sổ tay địa lí, và câu đầu tiên nói
rằng “Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên các tầng trời và trái đất”. Đây là câu trả
lời cho mọi thắc mắc của cậu về trời và đất! Ở Nhật, có nhiều đền miếu đẹp được
xây trên núi, và những người mộ đạo đi đến đó để đốt hương vì họ nghĩ rằng có
nhiều thần linh cư ngụ trên những ngọn núi này. Nhưng không người nào đã tìm
thấy Đức Chúa Trời là Đấng tạo dựng các tầng trời và trái đất. Taw-Siang đã
viết ra một lời cầu nguyện từ trong lòng cậu rằng: “Gửi Đức Chúa Trời là Đấng
chưa biết, nếu Ngài có mắt, xin hãy đoái xem con; nếu Ngài có tai, xin hãy lắng
nghe con; xin dẫn dắt con đến với Ngài”. Đức Chúa Trời đã trả lời cầu nguyện
của cậu như cậu mong đợi.
Vào năm 1864 Taw-Siang đang tìm cách đến
Boston, nước Mỹ. Một thuyền trưởng tên là Hardy có nghe về cậu và sai người đưa
cậu xuống tàu. Thuyền trưởng này là người yêu mến Đức Chúa Trời; ông đã trả lời
nhiều câu hỏi của Taw-Siang. Ông cũng tặng cậu một cuốn Kinh Thánh. Khi
Taw-Siang mở Kinh Thánh ra, câu đầu tiên
viết rằng: “Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên các từng trời và trái đất”. Ông Hardy
coi Taw-Siang như con ruột. Ông gửi cậu vào học Đại học Ani-mist và trường Thần
học Underway, và trả học phí cho cậu. Sau khi Taw-Siang tốt nghiệp, cậu trở về
Nhật và điều hành một trường Đại học Cơ Đốc để rao giảng phúc âm của Chúa. Vì
thế, chúng ta thấy rằng phân biệt giữa Đức Chúa Trời chân thật và ngụy thần là
điều không khó đối với một người thành tâm tìm kiếm Đức Chúa Trời.