Chiều thứ bảy mấy lần qua
hiu quạnh
Chuyến xe hàng ì- ạch nhả
khói bay
Nơi miền quê cha hỡi mẹ có
hay?
Con ở lại chiều nay rưng
rức khóc
Chiều thứ bảy mấy lần qua
hiu quạnh
Con một mình vai lạnh bước
lang thang
Trên đường đi kẻ xách với
vai mang
Năm ba cặp dắt nhau về
thành phố
Bạn bè hỏi- này anh sao ở
lại?
Con lắc đầu gắng gượng mỉm
cười vui
Có ai ngờ trên môi đỏ thắm
tươi
Mà trong áo cái túi buồn
khô cạn
Con vẫy tay hồn nhiên cười
bảo bạn
Anh về đi! Tôi ít thấy nhớ
nhà
Hoàng hôn về theo ánh lửa
xa xa
Con đường vắng mình con
chầm chậm bước
Cha mẹ hỡi làm chi con có
được ?
Bữa cơm chiều xúm xít
những người thân
Tuần này qua, tuần kia lại
mấy lần
Con mệt mỏi với vở bài
giáo án
Mẹ đâu hiểu nhiều khi con
đem bán
Lon sữa bò gói bột ngọt
bình kem
Để hôm sau có được món
tiền thêm
Lo lót dạ điểm tâm tố bún
mắm
Mẹ hỡi mẹ, cha ôi! Con sợ
lắm
Nắng mười giờ cái bụng xót
xa đau
Bài còn dài nhưng giảng
vội cho mau
Lòng khỏe nhẹ mừng nghe ba
tiếng trống
Giờ cuối cùng bỗng nhiên
trên đất rộng
Con nằm im chân tay duỗi
lạnh lùng
Bởi lòng buồn, thêm cơn
đói hành hung
Cơn gió ác từ đâu ùa thổi
đến
Khi tỉnh dậy bên tai lời
hổn hển
Đám học trò mừng rỡ đứng
vây quanh
Đám học trò những con mắt
trong xanh
Bên giòng sông Aí nghĩa- Mùa Xuân 1978
Lê
Nguyễn Hà Vy