Chưa xa nhà, con chưa nhớ mẹ,
Nay cô đơn quạnh quẽ mới thương.
Ngày con chưa bước lên đường,
Tình con thương mẹ, có dường như không.
Nay xa vắng trông mong bóng mẹ.
Đói tình thương se sẽ lệ rơi ;
Vô cùng luyến nhớ mẹ ơi,
Xưa gần gũi quá, nay thời xa xôi.
Nhớ thuở con nằm nôi mẹ hát,
Ru hồn con khúc nhạc dân ca.
Mẹ ơi, mẹ ở quê nhà,
Ðêm nay thao thức mẹ đà ngủ chưa ?
Nhớ những lúc trái mưa trái nắng,
Con nóng đầu, húng hắng con ho ;
Mẹ ta
chạy chữa chăm lo,
Từng
thang thuốc mát, từng kho kẹo mềm.
Bàn tay tiên đặt trên trán nóng
Cầu
cho con mau chóng phục hồi ...
Bây
giờ mẹ đã già rồi,
Ai săn
sóc mẹ, ai bồi thuốc thang ?
Những
lúc con đi hoang, mẹ khóc,
Những
hồi con siêng học, mẹ cười.
Ôi
lòng mẹ rộng tuyệt vời,
Khi
con dối trá biếng lười nọ kia.
Ðêm hè
nóng, canh khuya quạt mát,
Ngày
thu buồn, mẹ hát con nghe.
Thiêng
liêng tình mẹ chở che,
Nhọc
nhằn, cực khổ, chẳng e ngại gì.
Mẹ dạy
con từng li từng tí,
Mẹ quý
con hơn quý ngọc ngà.
Ơn mẹ hơn núi Sơn Trà,
Nghĩa
mẹ hơn là bốn biển mênh mông.
Sông
còn cạn, núi còn khi vỡ,
Tình
mẹ con chẳng vỡ chẳng lay ;
Mẹ ơi,
con ở phương này,
Tháng
năm nhớ mẹ trông ngày đoàn viên !
Xin ơn
điển vô biên Thánh Chúa
Giáng
trên thân hình của mẹ con,
Giữ
gìn mẹ được vuông tròn,
Tới
ngày về gởi linh hồn nơi Cha.
------------------------------------------------------
Hiếu Đức