Lời Kinh Thánh

Chúng nghe vậy, lòng như kim châm, bèn hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ khác rằng: “Hỡi anh em, chúng tôi phải làm chi?” Phi-e-rơ bảo rằng: “Hãy ăn năn, ai nấy phải nhơn danh Jêsus Christ chịu báp-têm, để tội mình được tha, rồi sẽ nhận lãnh sự ban tứ là Thánh Linh . Công vụ 2:37-38

Tuesday, January 31, 2012

LÁ THƯ TÌNH YÊU!



Chồng tôi qua đời sau một tai nạn, khiến tôi ngã quỵ. Tôi vùi mình trong nỗi đau thương và trách Chúa. Rồi tôi bị gãy chân trước khi tròn 90 tuổi. Điều ấy khiến tôi càng cảm thấy lẻ loi hơn. Giá mà George ở đây, ông ấy sẽ biết cách dỗ dành để xua đi nỗi buồn của tôi. Trong sự cô độc, tôi nói: “Chúa ơi, hãy cho con đủ sức chịu đựng khoảnh khắc này.” Có tiếng thì thầm: “Hãy đọc Kinh Thánh.



Tôi đi rất khó khăn, quyển Kinh Thánh lại ở trong phòng. Tôi nhớ mình còn một quyển nhỏ để mang đi xa. Nó đây rồi, nhưng lạ chưa! Đây là cuốn của George. Nó trông y như cuốn của tôi. Vậy mà tôi cứ nghĩ mình đã làm mất nó từ lâu. Tôi lật tìm câu gốc, bỗng một lá thư rơi vào lòng. Tôi cẩn thận mở những trang giấy ố vàng. Đó là thư George đã viết để bày tỏ tình yêu dành cho tôi. Những lời trong thư phút chốc xoa dịu trái tim cô đơn. Má tôi ướt đẫm nước mắt. Tôi lật tiếp các trang sau và tìm thấy thêm nhiều dòng chú thích của ông ấy. Dựa theo ngày tháng, ông đã viết chúng trước khi trải qua cuộc phẫu thuật. Ông sợ khó qua khỏi. May sao ông được ra viện và quên khuấy chúng đi. Nhưng chúng không hề bị lãng quên vì tôi đã tìm được, Chúa biết rất rõ những lời an ủi của chồng tôi ở đâu, và khi nào tôi thật sự cần tới chúng. Tôi cười đó, khóc đó. Tôi dành cả buổi chiều sưởi ấm mình trong tình yêu của ông và của Chúa là Đấng quyền năng. Chưa bao giờ tôi cảm thấy ấm áp thế này, và tôi biết chắc một điều: tôi không còn cô độc nữa.

Nỗi cô đơn có thể xé nát tâm hồn con người. Cuộc chiến đấu khắc nghiệt nhất lại là cuộc chiến đấu với nội tâm của chính mình. Có những nỗi buồn không ai chia sẻ được, những tâm sự không thể thổ lộ được. Nhưng Chúa biết tất cả những điều đó, Ngài không để sự thử thách quá sức chúng ta chịu đựng (I Cô 10:13) và những sự trợ giúp sẽ được thiên đàng thực hiện ngay giây phút chúng ta cần nhất.

“Ta không để cho các ngươi mồ côi đâu, Ta sẽ đến cùng các ngươi.” Giăng 14:18.