Người mẹ đang bận rộn nấu bữa tối trong bếp, bất ngờ cậu con trai bé bỏng chạy ùa vào, và đưa cho mẹ một mẩu giấy nhỏ. Sau khi lau tay vào chiếc tạp dề, người mẹ mở tờ giấy ra và đọc:
Cắt cỏ trong vườn: 5 đô la
Dọn dẹp phòng của con: 1 đô la
Đi chợ cùng với mẹ: 50 xu
Trông em giúp mẹ: 25 xu
Đổ rác: 1 đô la
Kết quả học tập tốt: 5 đô la
Quét dọn sân: 2 đô la
Mẹ nợ con tổng cộng: 14,75 đô la
Sau khi đọc xong, người mẹ nhìn cậu con trai đang đứng chờ với vẻ mặt đầy hy vọng. Bà cầm bút lên, lật mặt sau của tờ giấy và viết:
Chín tháng mười ngày con nằm trong bụng mẹ: Miễn phí.
Những lúc mẹ bên cạnh chăm sóc, cầu nguyện mỗi khi con ốm đau: Miễn phí.
Những giọt nước mắt con làm mẹ khóc trong những năm qua: Miễn phí.
Những đêm mẹ không ngủ vì lo lắng cho tương lai của con: Miễn phí.
Tất cả những đồ chơi, thức ăn, quần áo mà mẹ đã nuôi con trong suốt mấy năm qua: Miễn phí.
Và đắt hơn cả chính là tình yêu của mẹ dành cho con: Cũng miễn phí luôn con trai ạ.
Khi đọc những dòng chữ của mẹ, cậu bé vô cùng xúc động, nước mắt lưng tròng. Cậu nhìn mẹ và nói: "Con yêu mẹ nhiều lắm!" Sau đó, cậu đặt bút viết thêm vào tờ giấy dòng chữ thật lớn: "MẸ SẼ ĐƯỢC NHẬN LẠI TRỌN VẸN.".
“Chính anh em biết rằng hai bàn tay nầy đã làm ra sự cần dùng của tôi và của đồng bạn tôi. 35 Tôi từng bảo luôn cho anh em rằng phải chịu khó làm việc như vậy, để giúp đỡ người yếu đuối, và nhớ lại lời chính Đức Chúa Jêsus có phán rằng: Ban cho thì có phước hơn là nhận lãnh “
Công-vụ các Sứ-đồ 20:34,35
Ban cho và nhận lãnh
Chia sẻ Hãy là người đầu tiên chia sẻ điều này trên facebook của bạn !
Một lần nọ, có một sinh viên trẻ đi dạo với giáo sư của mình. Vị giáo sư này vẫn thường được các sinh viên gọi thân mật là "người bạn của sinh viên," vì sự thân thiện và tốt bụng của ông đối với các học trò của mình.
Trên đường đi, hai người bỗng thấy một đôi giày cũ nằm giữa đường. Họ nghĩ chắc đấy là đôi giày của một nông dân nghèo nào đó đang làm việc trên cánh đồng cạnh bên, và có lẽ lúc này ông ta đang chuẩn bị kết thúc ngày làm việc của mình.
Trên đường đi, hai người bỗng thấy một đôi giày cũ nằm giữa đường. Họ nghĩ chắc đấy là đôi giày của một nông dân nghèo nào đó đang làm việc trên cánh đồng cạnh bên, và có lẽ lúc này ông ta đang chuẩn bị kết thúc ngày làm việc của mình.
Anh sinh viên quay sang nói với vị giáo sư, "Thầy à, hay chúng ta hãy thử trêu chọc người nông dân xem sao. Em sẽ giấu giày của ông ta rồi chúng ta sẽ cùng trốn vào phía sau những bụi cây kia để xem ông ta sẽ làm sao khi không tìm thấy đôi giày."
Vị giáo sư già đáp, "Này, anh bạn trẻ, chúng ta đừng bao giờ đem những người nghèo ra để trêu chọc hay mua vui cho bản thân. Nhưng em là một sinh viên khá giả, em có thể tìm cho mình một niềm vui lớn hơn gấp bội nhờ vào người nông dân này đấy. Hãy thử đặt một đồng tiền vào mỗi chiếc giày của ông ta và chờ xem phản ứng ông ta ra sao."
Người sinh viên làm như lời vị giáo sư đề nghị, rồi cả hai cùng trốn vào sau bụi cây gần đó.
Không lâu sau đó, người nông dân nọ xong công việc, ông băng qua cánh đồng và đi đến nơi để giày và áo khoác của mình. Ông vừa mặc áo khoác vừa xỏ chân vào một chiếc giày thì cảm thấy có vật gì cứng cứng bên trong, ông cúi xuống xem đó là vật gì và tìm thấy một đồng tiền. Sự kinh ngạc bàng hoàng hiện rõ trên gương mặt ông. Ông ta chăm chú nhìn đồng tiền, lật hai mặt đồng tiền qua lại và ngắm nhìn thật kỹ. Rồi ông nhìn khắp xung quanh nhưng chẳng thấy ai. Ông bỏ đồng tiền vào túi, và tiếp tục xỏ chân vào chiếc giày còn lại. Sự ngạc nhiên của ông dường như được nhân lên gấp bội, khi ông tìm thấy đồng tiền thứ hai bên trong chiếc giày. Với cảm xúc tràn ngập trong lòng, người nông dân quì xuống, ngước mặt lên trời và cầu nguyện cảm tạ Chúa một cách chân thành tự đáy lòng mình. Ông cám ơn Chúa đã dùng bàn tay vô hình nhưng rất hào phóng của ai đó để đem lại một món quà thật đúng lúc, cứu giúp gia đình ông khỏi cảnh túng quẫn, người vợ bệnh tật không ai chăm sóc và đàn con đang thiếu ăn.
Anh sinh viên lặng người vì xúc động, nước mắt giàn giụa trên má.
Vị giáo sư bấy giờ mới nói, "Bây giờ em có cảm thấy điều em vừa làm sẽ đem đến niềm vui gấp bội so với việc em đem ông ta ra làm trò đùa không?"
Người thanh niên trả lời, "Giáo sư đã dạy cho em một bài học mà em sẽ không bao giờ quên. Đến bây giờ, em mới hiểu được ý nghĩa thật sự của câu Kinh Thánh mà trước đây em không hiểu, "Ban cho có phước hơn nhận lãnh."
***********
Sống một cuộc đời theo cách của riêng mình thật dễ, song để sống một cuộc đời đẹp ý Chúa và ích lợi cho người khác thì không dễ chút nào.
Bản tính của con người thường là kiêu ngạo và ích kỷ, chúng ta thích nghĩ rằng mình quan trọng và phải được nhận chứ không cần phải cho đi: ngoài những món quà vật chất, chúng ta thích được nhận tình yêu thương mà không phải yêu thương, nhận sự kính trọng mà xem thường người khác, nhận sự tha thứ mà chẳng tha thứ cho ai, nhận lời khen ngợi mà luôn chê bai, chỉ trích người khác... Hãy xét lại lòng mình và xin Chúa giúp cho chúng ta biết sống một cuộc đời ban cho theo ý muốn Ngài, và sẽ được phước hạnh bội phần hơn.
Tôi từng bảo luôn cho anh em rằng phải chịu khó làm việc như vậy, để giúp đỡ người yếu đuối, và nhớ lại lời chính Đức Chúa Jêsus có phán rằng: Ban cho thì có phước hơn nhận lãnh.
- Chủ nhân của Hobby Lobby, một trong những chuỗi cửa hàng đồ thủ công mỹ nghệ lớn nhất nước Mỹ mới vừa tham gia vào chiến dịch The Giving Pledge. Nhà Green cùng với nhà sáng lập Facebook Mark Zuckerberg và cặp vợ chồng Bill-Melinda Gate công khai cam kết dành ít nhất một nửa gia tài để làm từ thiện.
Giám đốc điều hành của Hobby Lobby và vợ là hai trong số những nhà tỷ phú sau cùng cam kết dành tài sản của họ cho từ thiện.
Cặp vợ chồng Cơ Đốc này cùng với Warren Buffet, vợ chồng Bill-Melinda Gates, thị trưởng thành phố New York Michael Bloomberg, nhà sáng lập Facebook Mark Zuckerberg và có trên 50 người nữa đã ký cam kết này.
Hobby Lobby, cửa hàng đồ thủ công mỹ nghệ, được thành lập vào 1972 và hiện tại có 462 cửa hàng trên 39 bang ở Mỹ. Hobby Lobby cộng tác cùng với các tổ chức để truyền giảng Tin Lành về Chúa Giê-xu Christ cho toàn thế giới.
Ông Green đã viết trong bức thư cam kết “Đức Chúa Trời đã ban cho tôi một gia đình hạnh phúc, một công việc kinh doanh thuận lợi, và những nhân viên ưu tú. Tôi không thể nhận lấy những ơn phước này một cách vô tâm được. Tôi thật sự vinh dự khi được tham gia vào The Giving Pledge-một kế hoạch đặc biệt”
The Giving Pledge là ý tưởng của Buffet và gia đình nhà Gates. Ý tưởng này đã được quyết định thực hiện bởi những nhà từ thiện, những con người muốn chia sẻ những điều họ có.
Chiến dịch đã được phát động vào tháng 6 và đã mời các đại gia Mỹ tham gia để giải quyết các vấn đề nguy cấp của xã hội bằng việc sử dụng phân nửa khối tài sản khổng lồ của họ.
Buffet, người giàu thứ 3 của thế giới, đã hứa dành 99% khối tài sản của ông để làm từ thiện trọn cả cuộc đời và cho đến lúc qua đời.
Theo cách nhìn của các nhà tỷ phú, The Giving Pledge là “một cam kết có đạo đức, chứ không phải là một hợp đồng hợp pháp”
“Nó không liên quan đến việc gom góp tiền hay sự hỗ trợ của bất kỳ tổ chức nào”
Đối với David và Barbara Green, dâng hiến là phần không thể thiếu trong mô hình kinh doanh của họ.
“Xuất thân từ một gia đình mục sư, ý tưởng dâng hiến này trở thành một phần tất yếu trong cuộc đời tôi miễn là tôi còn có thể nhớ được. Khi Hobby Lobby được thành lập vào đầu thập niên 70, tôi đã cam kết sẽ dành lợi nhuận có được để phụ giúp cho các mục sư.”
Nhà Green đã dâng hiến cho những hội truyền giáo trên khắp thế giới, viện mồ côi, các nhà lãnh đạo tôn giáo ở Mỹ và nhiều vấn đề khác nữa. Ông nhấn mạnh “ Hobby Lobby luôn là công cụ cho công việc của Đức Chúa Trời”. “ Đối với tôi và gia đình tôi, dâng hiến cho giáo hội, chính là hầu việc Chúa Giê-xu Christ”.
Thùy Trang