Mùa hè năm 1965, cả gia đình tôi cùng
đoàn tụ trong một cuộc họp mặt gia đình tổ chức ở thành phố Plant, Florida. Mới
2 giờ sáng, bà đã đánh thức mọi người dậy, và bắt đầu cắt đặt cho con cháu
chúng tôi chuẩn bị sẵn nhiều vỏ chai coca-cola rỗng, nút chai và giấy trắng. Bà
bảo: “Bà vừa nhận được một thông điệp của Thượng đế. Mọi người phải nghe những
lời của Người.” Rồi bà bắt đầu viết những vần thơ lên các tờ giấy, trong khi đó
lũ trẻ chúng tôi bỏ từng tờ vào và đậy nút chai lại.
Sáng hôm đó, chúng tôi lái xe ra bãi
biển Cocoa và thả trôi hơn 200 chai thủy tinh theo những con sóng.
Nhiều năm trôi qua, nhiều người đã viết
thư, gọi điện thoại và đến thăm viếng bà tôi, cảm ơn bà vì những dòng chữ thánh
ấy. Bà mất vào tháng 11 năm 1974. Tháng 12 năm 1974, lá thư cuối cùng được gởi
đến với những lời như sau:
Bà Gause kính mến!
Tôi viết lá thư này gửi đến bà trong ánh
sáng của ngọn nến. Ở trang trại này, chúng tôi không còn được cung cấp điện
nữa. Chồng tôi đã qua đời vào mùa thu. Anh ấy ra đi, bỏ lại tôi cùng với 11 đứa
con. Tất cả chúng đều chưa đầy 14 tuổi.
Ngân hàng đang tịch biên tài sản của
chúng tôi, chỉ còn lại duy nhất một ổ bánh mì, mà tuyết thì lại đang phủ đầy
sân, Giáng sinh qua đi đã được hai tuần rồi. Tôi đã cầu nguyện xin Chúa tha thứ
cho mình trước khi ra bờ sông để trầm mình tự vẫn. Mặt sông đã đóng băng suốt
mấy tuần qua. Tôi phải phá vỡ lớp băng bề mặt, và tình cờ trông thấy một vỏ
chai coca-cola đang nổi lềnh bềnh. Mở nắp chai ra, tay tôi run lên và mắt bỗng
nhòa đi khi đọc những dòng chữ viết về niềm hy vọng.
“Luôn có những tia hy vọng dành cho
những người may mắn được góp mặt trên cõi đời này, dù cuộc đời có bị vùi dập
đến đâu đi chăng nữa.”
Bà còn gợi ý tham khảo ở những đoạn kinh
khác: Hebrew 7:19, 6:18, John 3:3. Tôi trở về nhà và lấy quyển kinh thánh của
mình ra đọc. Và giờ đây, tôi vô cùng cảm ơn Chúa vì những lời răn dạy ấy. Chúng
tôi sẽ thực hiện theo những gì Ngài dạy. Xin hãy cầu nguyện cho chúng tôi và
hãy biết rằng chúng tôi vẫn hoàn toàn bình an vô sự.
Chúa sẽ ban phước lành cho bà và những
người thân của bà.
Viết từ một trang trại ở Ohio