"Con
sẽ giữ bí mật về điều này," Cô bé Heather nói như vậy khi cô quì gối cầu
nguyện bên cạnh chiếc giường bé nhỏ của mình. Lúc đó mẹ đang đứng bên ngoài cửa
phòng và nghe được lời cầu nguyện của cô với Chúa.
Dự báo thời tiết cho biết ngày hôm nay cũng chỉ là một ngày mùa xuân bình thường.
Nhưng lời dự báo thời tiết của các nhà khoa học cũng chỉ dựa trên những dữ liệu
khoa học, nó không được dựa trên lời cầu nguyện của Heather . Ngày hôm đó đã trở
nên một ngày tuyệt vời đối với rất nhiều người.
Mẹ và bố thức dậy từ rất sớm như thường lệ và chuẩn bị mọi thứ để đi làm. Giống
như những ngày khác, họ dò dẫm tìm kiếm chuẩn bị mọi thứ trong cái đám sương mù
dầy đặc vào buổi sáng. Giống như rôbốt, họ làm mọi việc vốn dĩ theo một chu kỳ
của mọi ngày.
Khi tiến đến để chuẩn bị bật công tắc vòi nước trong phòng tắm, mẹ cô chợt nhìn
thấy một tấm giấy nhỏ được dán trên bức tường. Mở tấm giấy ra, mẹ cô đọc được
hàng chữ trên đó, "Con yêu mẹ", hàng chữ được viết bằng bút chì màu với
nhiều màu sặc sỡ. Lúc đó, bố cũng bước vào, "Anh thấy cái này trong ngăn đựng
vớ của anh," bố nói. Họ cùng trao đổi những tấm giấy nhỏ đó và đọc.
"Em cùng "lập kế hoạch này" với con hay sao?" bố hỏi.
"Ồ không hề, em chẳng biết gì cả. Rõ ràng là con bé tự làm điều này,"
mẹ trả lời.
Cả hai cùng bước vào phòng của cô bé, và khi vừa bước vào họ thấy cô bé con
đang đứng đó, quần áo đã sẵn sàng để chờ bố mẹ đưa đi học.
Điều này làm cho bố mẹ thật sự bất ngờ và xúc động, bởi thường thì phải kêu hai
ba lần cô bé mới thức dậy để chuẩn bị đi học.
"Con đã làm một điều thật sự bất ngờ đầy cảm động," mẹ nói khi đang đứng
với hai tờ giấy cầm trên tay.
"Điều gì mà bất ngờ hả mẹ?" Heather hỏi
"Hai tờ giấy mà con đã ghi cho bố mẹ," bố trả lời
Cầm hai tờ giấy trong tay cô bé nói, "Con không làm điều này."
"Vậy hả, vậy thì ai làm?" mẹ hỏi.
"Con nghĩ đây là một điều bí mật," cô bé trả lời khi cố gắng để nín
cười. "Hôm nay là ngày bí mật mà!"
"Ngày bí mật gì thế?" bố hỏi.
"Con không thể nói cho bố nghe được đâu..." cô bé trả lời.
"Nó thật là bí mật!" bố mẹ cùng đồng thanh nói.
Thế là bố mẹ lại tiếp tục công việc chuẩn bị mọi thứ họ làm như bao buổi sáng
khác. Như thường lệ, bố rời nhà để đi làm trước vì sở làm của bố trong thành phố,
khá xa. Còn mẹ đang đứng bên ngoài trạm chờ chuyến xe bus của trường đến đón
Heather đi học trước khi mẹ đi làm. Sau khi hôn tạm biệt con, mẹ đứng nhìn cô
bé bước lên xe bus. Khi bước lên cửa xe, cô bé ngoái đầu lại và nói, "Chúc
mừng ngày bí mật mẹ nhé!"
Suốt ngày hôm đó, bố và mẹ đã phát hiện rất nhiều tờ giấy được viết bằng chì
màu sẵc sỡ với cùng dòng chữ mà họ thấy trên tấm giấy sáng hôm đó.
"Anh thấy một cái trong túi của chiếc áo thể thao của anh, trong cặp của
anh, và thậm chí anh còn thấy một cái trong chiếc giầy của anh nữa," Bố
nói với mẹ trong cuộc trò chuyện điện thoại vào buổi trưa hôm đó.
"Em cũng vậy!" mẹ nói. "Thậm chí có một cái còn được gắn trên phần
ăn trưa của em trong tủ lạnh nữa."
Cuối ngày hôm đó, mẹ nôn nao chờ đón cô con gái yêu quí của mình đi học về. Khi
cánh cửa xe bus vừa mở ra, người tài xế vừa nhoài người ra ngoài vừa vẫy vẫy tấm
giấy nhỏ và nói, "Chúc mừng ngày bí mật nhé!"
"Con gái cưng, cô tài xế chở con cũng nhận được tấm giấy đó nữa à?" Mẹ
hỏi cô bé.
"Con không biết đâu, đó là chuyện rất bí mật," cô bé nói.
Trong lúc cô bé đi về phòng của mình thay đồ, mẹ tiến lại chiếc điện thoại để
nghe xem có ai để lại tin nhắn gì không.
"Beep!" hệ thống ghi lại tin nhắn vang lên, "Bà Anderson, đây là
cô giáo của Heather. Tôi muốn nói đó là một sáng kiến rất là tuyệt. Con gái của
bà đã làm cảm động rất nhiều người, trong đó có tôi. Ông hiệu trưởng, các cô phục
vụ bữa ăn trưa và ông Bennet, bác bảo vệ trong trường, cũng nhận được tấm giấy
cũa cô bé. "Chúc mừng ngày bí mật nhé!" Beep!"
Vừa lúc đó Heather từ trong phòng mình bước ra. "Mẹ tự hào về con lắm, con
gái ạ. Con đã làm một điều thật là tuyệt vời cho nhiều người," mẹ nói.
Cô bé dừng lại một chút và nói, "Nhưng mà mẹ nè, đây đúng ra là điều bí mật
mà!"
"Ừ hử, nó sẽ là điều bí mật. Chỉ có mẹ và con biết thôi. Nhưng mà con cho
mẹ biết tại sao con lại quyết định làm tất cả những việc này?" Mẹ hỏi.
"Mẹ biết không, hôm qua trong nhà thờ, ông mục sư đã cảm ơn tất cả mọi người
về những điều mà họ làm cho ông. Mẹ biết là vợ ông mục sư vừa qua đời. Ông mục
sư có nói, không biết là vợ ông có biết là ông yêu bà dường nào không?" cô
bé nói. "Sau đó ông kể rất nhiều thứ mà bà đã làm để giúp nhiều người,
nhưng bà làm điều đó rất bí mật và thường nói rằng những điều đó đến từ
Chúa."
Mẹ cuối xuống ôm Heather vào lòng với một niềm tự hào, những giọt nước mắt vui
sướng đang lăn chảy trên má của bà, "Mẹ yêu con rất nhiều và đó không phải
là điều bí mật gì cả!"
"Chúc mừng ngày bí mật mẹ nhé!"
Suy
gẫm
Chúng ta được kêu gọi để yêu thương mọi người, làm những điều để giúp đỡ người
khác chứ không phải để tự khoe mình.
Có một điều bí mật mà quí vị và các bạn cần biết, "Chúa yêu quí vị và các
bạn"
Hôm nay cũng có thể là một ngày bí mật cho chính quí vị và các bạn. Ước mong
quí vị và các bạn đem ngày bí mật này đến cho mọi người.
Mỗi tuần một câu Kinh Thánh
Nầy sự yêu thương ở tại đây: ấy chẳng phải chúng ta đã yêu Đức Chúa Trời, nhưng
Ngài đã yêu chúng ta, và sai Con Ngài làm của lễ chuộc tội chúng ta.