Một phụ nữ nọ đang làm việc ở sở thì nhận được một cú điện thoại
rằng con gái của cô đang đau nhiều, bị sốt rất cao. Cô rời công ty và dừng lại
một tiệm bán thuốc, mua thuốc cho con gái.
Khi trở lại xe, cô nhận ra mình đã khóa trái cửa xe mà để quên chìa khóa trong
xe. Cô đang phải vội vã chạy về nhà với đứa con đang bị đau... Cô chẳng biết có
thể làm gì bây giờ, nên đành gọi về nhà để báo cho cô giữ trẻ biết sự việc đã xảy
ra và nói rằng cô thật sự không biết phải xử lý tình huống này ra sao.
Cô giữ trẻ trả lời rằng tình trạng đứa nhỏ đang diễn biến tệ hơn. Cô ta cũng bảo,
"Chị hãy thử tìm một cái móc treo quần áo rồi dùng nó thử mở cửa xe xem
sao." Người mẹ trẻ nhìn chung quanh nơi mình đang đứng, và cô thấy một cái
móc treo đồ cũ kỹ, hoen rỉ bị người ta vứt dưới đất, có thể lắm, nó từng bị người
nào đó dùng để mở cửa xe vì quên chìa khóa ở trong giống như cô bây giờ vậy. Cô
nhìn cái móc treo đồ, và nói với mình, "Mình chẳng biết dùng cái thứ này
làm sao cả." Thế là cô cuối đầu xuống và cầu nguyện xin Chúa đem đến một sự
giúp đỡ nào đó trong lúc nguy cấp này.
Trong vòng 5 phút sau, một chiếc xe cũ mèm chạy ra, trên xe là một người đàn
ông dơ dáy, đầy dầu mỡ, râu ria đang đội một chiếc mũ có hình đầu lâu. Cô rùng
mình và thầm nghĩ, "Đây phải chăng là sự giúp đỡ mà Ngài gửi đến để giúp
con hay sao?" Nhưng vì đang trong cơn lo lắng quá sức, cho nên cô vẫn thấy
cảm tạ ơn Chúa vô cùng.
Người đàn ông nọ dừng lại, bước ra khỏi xe và hỏi cô có cần ông giúp đỡ chi
không. Cô nói, "Vâng, con gái tôi đang đau nặng lắm. Tôi dừng để mua ít
thuốc và vì tôi hấp tấp quá, nên khóa trái xe lại mà để quên chìa khóa trong xe
mất. Tôi phải về nhà càng sớm càng tốt. Ông có thể dùng cái móc treo đồ này để
mở cửa xe hộ tôi không, tôi xin ông..."
Người đàn ông lạ trả lời chắc nịch, "Đương nhiên rồi, tôi sẵn lòng
thôi." Ông bước đến chiếc xe, và chưa đầy một phút, cửa xe đã mở bật ra.
Người mẹ đầy lo lắng nọ giờ đây chảy nước mắt, ôm chầm lấy người đàn ông và
nói, "Ôi, cám ơn ông lắm thay. Ông thật là một người tử tế."
Người đàn ông từ tốn trả lời, "Thưa bà, tôi không phải là một người tử tế.
Tôi mới ra khỏi tù ngày hôm qua. Tôi đã bị tù vì tội trộm cắp xe hơi, và tôi vừa
được ra tù chưa đầy 24 tiếng."
Người phụ nữ lại ôm lấy người đàn ông một lần nữa, cô khóc và nói to, "Ôi,
con tạ ơn Chúa! Ngài chẳng những nhậm lời con, mà còn đem đến cho con một người
có nghề (a professional) nữa!"
Suy gẫm
Có thể Chúa không luôn đem đến cho chúng ta đều chúng ta trông đợi, nhưng Ngài
luôn đem đến cho chúng ta điều chúng ta cần. Điều quan trọng tuỳ thuộc vào
chúng ta, hoặc chúng ta không ngoan, nhận biết sự khác biệt và tỏ lòng cảm tạ
Chúa, hoặc là chúng ta càm ràm và trách móc Ngài.
Xin Chúa dạy chúng ta để luôn biết cảm tạ Ngài, và nhìn thấy ơn thương xót của
Ngài qua mỗi sự kiện dù lớn hay nhỏ, trong mỗi ngày chúng ta sống.
Mỗi tuần một câu Kinh Thánh
Áp ra ham gọi chỗ đó là Giê-hô-va Di-Rê. Bởi cớ ấy, ngày nay có tục ngữ rằng:Trên
núi của Đức Giê-hô-va sẽ có sắm sẵn.