Tháng Sáu là tháng của những ngày lễ ra trường. Trong gia đình Bạn có ai học xong hay tốt nghiệp năm nay không? Dù là tốt nghiệp đại học hay trung học, ra trường với một việc làm trong tay hay không, trong cuộc đời học sinh, sinh viên, ngày ra trường có lẽ là ngày vui hơn cả. Vui chẳng những vì những gánh nặng bài vở không cịn nhưng cũng vui vì mình đã thành đạt một điều gì đó và đem lại niềm hãnh diện cho gia đình và người thân yêu.
Trong những dịp lễ ra trường, người ta chú ý đến bài diễn văn chính thường là của một nhân vật đặc biệt hay nổi tiếng đã thành công ở đời. Bài diễn văn nầy thường có tính cách khích lệ hay thách thức những người sắp bước vào đời với những nghề nghiệp hay công tác đang chờ đợi họ. Những bài diễn văn nầy thường rất hay nhưng trong thực tế hay khi va chạm với thực tế người ta mới biết rõ là có thể áp dụng được những điều đó hay không. Trong các tiệm sách, chúng ta thường thấy xuất hiện những quyển sách với tựa đề tương tự như, "Ðây Là Ðiều Người Ta Chưa Từng Dạy Bạn Ở Ðại Học," hay "Ðây Là Ðiều Thầy Giáo Chưa Bao Giờ Nói Với Bạn Trong Môn Quản Trị Xí Nghiệp," v.v... Những quyển sách đó cho thấy rằng có một khoảng cách giữa lý thuyết và thực hành, giữa những gì chúng ta học ở trường và thực tế ở đời. Tất cả những điều nầy chỉ có thể học trong kinh nghiệm. Kinh nghiệm càng lâu sẽ giúp chúng ta học được càng nhiều và kinh nghiệm lắm khi chính là những thất bại, những lầm lỗi.
Tôi không biết đây là lần đầu tiên hay là đã nhiều lần Bạn đọc câu chuyện Phúc Âm. Nhưng dù là lần đầu tiên hay đã nhiều lần, cũng có một điểm tương tự giữa những gì chúng ta biết và những gì chúng ta thực hành. Phúc Âm hay đạo của Chúa không phải là lý thuyết nhưng là một cái gì chúng ta thực hành trong đời sống mỗi ngày. Niềm tin nơi Chúa Cứu Thế không phải là phần tơn giáo điểm trang cho đời sống hay là một phần của đời sống nhưng là TẤT CẢ ÐỜI SỐNG. Niềm tin nơi Chúa Cứu Thế quyết định mọi hướng đi, mọi việc làm của chúng ta.
Chọn cho mình một niềm tin, một lý tưởng sống là điều quan trọng nhất trên đời vì tất cả những quyết định khác đều dựa vào niềm tin. Những gì chúng tôi nói hay trình bày không phải là lý thuyết nhưng là những nguyên tắc đã thành sự thật trong đời sống của nhiều người. Những người đã đối diện với Chúa Giê-xu và đời sống được thay đổi. Ðây không phải là chuyện viễn vơng xa vời nhưng là những điều có thật, áp dụng trong đời sống hằng ngày.
Sống ở đất nước nầy chúng ta không thiếu gì cả nhưng điều chúng ta thiếu và cần là niềm tin để hướng dẫn đời sống. Có nhiều niềm tin, có nhiều lý tưởng để sống, nhưng chúng ta phải lựa chọn và quyết định. "Phúc Âm" hay tin vui, tin mừng, tin lành cho thấy rằng niềm tin nơi Chúa Cứu Thế đem lại niềm vui, bình an và thỏa lòng cho những ai đặt lòng tin nơi Ngài. Niềm tin đó sẽ hướng dẫn chúng ta trong mọi quyết định lớn nhỏ, giúp ta trong việc đối xử với vợ chồng, con cái, những người thân yêu trong gia đình, với bạn bè, với những người trong sở làm, nơi trường học... Niềm tin nơi Chúa Giê-xu không giới hạn nơi mái giáo đường trong ngày Chúa Nhật hay những lễ lạc và bổn phận tơn giáo nhưng là MỘT NẾP SỐNG, một đường lối sống.
Sống ở đời, có những điều ta có thể quyết định, lựa chọn, nhưng cũng có những điều nằm ngồi sự kiểm soát của chúng ta. Việc chúng ta hiện diện trên cõi đời nầy chẳng hạn là điều chính ta không thể quyết định. Tôi có mặt trên trần gian nầy là điều tôi không thể lựa chọn. Chỉ một sự kiện đó cũng đủ cho thấy có một sức mạnh lớn hơn ở trên ta, ta không thể phủ nhận. Chẳng những việc ra đời, việc ta từ giã cõi đời nầy cũng vậy. Có ai trong chúng ta biết được khi nào mình sẽ lìa đời không? Sự sống, hơi thở và tất cả những gì ta có vì vậy không đến từ ta nhưng từ Ðấng Tạo Hóa Chí Cao
Sự sống, hơi thở, cuộc đời là những điều chúng ta không kiểm soát được, nhưng Thiên Chúa ban cho chúng ta lý trí để suy xét, ý chí để quyết định và lương tâm để biết phân biệt thiện, ác. Chúng ta có thể sử dụng trí óc để phân biệt, lựa chọn và quyết định. Vốn mang bản tính tội lỗi, con người đã lựa chọn và quyết định theo con đường riêng của mình, con đường phản loạn và chống lại Thiên Chúa, phủ nhận hay gạt bỏ Thiên Chúa sang một bên. Thiên Chúa là nguồn sống, ban cho chúng ta sự sống, cả thân xác lẫn tâm linh, vì vậy khi xa lìa Thiên Chúa, chúng ta là những con người chết, không có sự sống của Thiên Chúa, không có ánh sáng của Thiên Chúa soi đường dẫn lối.
Thiên Chúa đã nhiều lần, nhiều cách, qua vũ trụ, vạn vật, thiên nhiên, qua những sứ giả của Ngài, qua dịng lịch sử để kêu gọi con người quay trở lại với Ngài nhưng con người vẫn tiếp tục xa lìa Thiên Chúa. Cuối cùng, Thiên Chúa phải đến với con người trong hình hài thể xác của một con người là Chúa Cứu Thế Giê-xu. Chúa Giê-xu chẳng những đến để con người có thể biết về Thiên Chúa, Ngài cũng đã đến để mang hình phạt thế cho con người tội lỗi, chuộc tội cho con người, đem con người trở lại với Thiên Chúa. Ðĩ là Phúc Âm, giải quyết vấn đề tận gốc rễ vì vấn đề là mối tương quan giữa con người và Thiên Chúa đã bị cắt đứt vì tội lỗi. Tội lỗi phải bị hình phạt và Chúa Cứu Thế Giê-xu đã chịu hình phạt thế cho chúng ta. Chúng ta chỉ cần tiếp nhận thì mối quan hệ giữa chúng ta với Thiên Chúa được nối kết trở lại. Chúng ta sẽ kinh nghiệm được sự sống, hướng đi và tất cả mọi vấn đề khác sẽ theo đó được giải quyết.
Đó là lý thuyết Phúc Âm, nhưng lý thuyết sẽ không ích lợi gì nếu chúng ta không thực hành, không áp dụng cho mình. Thiên Chúa ban cho chúng ta những điều ta không thể quyết định hay kiểm soát đó là sự sống, hơi thở, cuộc đời của chúng ta trên trần gian nầy. Nhưng Ngài cũng ban cho chúng ta những điều chúng ta có thể sử dụng và phải sử dụng đúng. Ðĩ là suy nghĩ, quyết định, chọn cho mình một hướng đi, một con đường. Mỗi chúng ta có quyền tự do để lựa chọn con đường và hướng đi nhưng một khi đã lựa chọn, ta không thể thay đổi kết quả hay hậu quả của điều mình quyết định.
Phúc Âm đến với Bạn hơm nay để cho thấy rằng có một áp dụng thực tế giữa những gì chúng ta tin và đời sống hằng ngày. Chúng tôi đã kinh nghiệm điều nầy cho chính mình và ước mong quý vị cũng có một kinh nghiệm tương tự để tận hưởng đời sống Thiên Chúa đã ban cho chúng ta. Chúa Giê-xu phán: "Ta đã đến hầu cho chiên được sống và sống sung mãn." Bạn đang sống nhưng sống như thế nào? Sống một đời sung sướng, thỏa mãn hay đang kéo lê cuộc sống? Niềm tin nào và ai đang hướng dẫn cuộc đời của Bạn? Hãy cầu xin Chúa Cứu Thế Giê-xu tha thứ tội lỗi và mời Ngài vào làm Chủ cuộc đời, Bạn sẽ kinh nghiệm một đời sống sung mãn mà Chúa đã hứa ban vì đó chính là mục đích của Chúa khi Ngài đến thế gian nầy.
Mục sư Nguyễn Thỉ
Chương Trình Phát Thanh Tin Lành
Chương Trình Phát Thanh Tin Lành