Lời Kinh Thánh

Chúng nghe vậy, lòng như kim châm, bèn hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ khác rằng: “Hỡi anh em, chúng tôi phải làm chi?” Phi-e-rơ bảo rằng: “Hãy ăn năn, ai nấy phải nhơn danh Jêsus Christ chịu báp-têm, để tội mình được tha, rồi sẽ nhận lãnh sự ban tứ là Thánh Linh . Công vụ 2:37-38

Saturday, February 23, 2013

"Hoa Ðào Nở..."

Mỗi năm hoa đào nở,
Lại thấy ông đồ già,
Bày mực tàu giấy đỏ,
Bên phố đông người qua...


Chúng ta đều quen thuộc với bài thơ "Ông Ðồ" mỗi khi Tết đến và bài thơ ngắn ngủi nầy thường tạo trong chúng ta một cái buồn man mác. Riêng tôi, mỗi khi Xuân về và thấy hoa đào nở, chẳng những thấy lòng mình man mác với cái buồn của bài thơ "Ông Ðồ" nhưng một ý nghĩ khác nữa cũng lại đến với tôi mỗi khi thấy hoa đào nở. Hoa đào tôi nói đến ở đây là loại hoa mai trắng hay anh đào trắng, được trồng dọc theo một vài con đường ở Dalat ngày xưa. Khi qua Mỹ đây, tôi có nhận xét nầy, đó là năm nào cũng vậy, không kể mưa hay nắng, nóng hay lạnh, Tết đến sớm hay trễ, cứ vào những ngày trước Tết là loại hoa mai trắng nầy nở rộ khắp nơi. Tôi tự hỏi không biết hoa đợi đến Tết mới nở hay là Tết đợi cho đến khi hoa nở mới về mà năm nào cũng như năm nào hoa mai trắng với ngày Tết Nguyên Ðán bao giờ cũng đi chung với nhau?

Thật ra đây chỉ là sự tuần hoàn của vũ trụ: bốn mùa tám tiết, hết Ðông lại đến Xuân, sau khi lá rụng, cây cối lại đâm chồi nẩy lộc, hoa lại nở. Có một cái đồng hồ khổng lồ Thiên Chúa đặt trong vũ trụ, cứ như thế mà xoay vần. Và cái xoay vần của vũ trụ cho ta thấy đức thành tín của Thiên Chúa, Ngài không bao giờ từ bỏ tạo vật của Ngài. Tại công viên quốc gia Yellowstone có một vòi phun nước nóng mang tên là "The Old Faithful" tạm dịch là "Vòi Nước Nóng Già Trung Thành." Vòi nước nóng nầy mang tên đó bởi vì suốt bao nhiêu năm, mỗi ngày cứ đúng chu kỳ, vòi nước nóng lại trung tín phun lên như một người trung thành, bao giờ cũng đúng hẹn. Những cành mai trắng nở rộ mỗi khi Xuân về cũng là hình ảnh của lòng thành tín của Thiên Chúa đối với con người. Tác giả một bài hát đã viết những lời như sau: "Thu, Ðông, Xuân qua, Hạ lại đến tám tiết vãng lai, giăng bủa trên không tinh, nhật nguyệt luân chuyển mãi. Toàn thiên nhiên giới chứng minh luôn thiên đại vạn đại về thành tín lớn, khoan nhân, yêu thương trong Ngài." Thời tiết, mùa màng, trăng sao, hoa lá... tất cả đều là những minh chứng hùng hồn chẳng những về sự hiện hữu của Thiên Chúa mà cũng cho chúng ta thấy lòng thành tín, không thay đổi của Ngài đối với chúng ta. Lời Chúa dạy: "Cha là Ðấng dựng nên muôn tinh tú, nơi Người không hề có sự thay đổâi." Kinh Thánh cũng cho chúng ta biết: "Ðức Chúa Giê-xu hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời không bao giờ thay đổi." Lòng người thay đổi nhưng Thiên Chúa không bao giờ thay đổi và dựa vào sự bất biến của Chúa mà chúng ta sống còn. Câu "Ngày mai trời lại sáng" đã trở thành sáo ngữ nhưng thật ra cũng vì biết chắc chắn ngày mai mặt trời sẽ mọc mà ta có thể sống.

Thiên Chúa không thay đổi và tình yêu của Ngài dành cho chúng ta cũng không thay đổi. Chúa phán: "Dù núi dời, dù đồi chuyển, nhưng lòng nhân từ Ta đối với ngươi chẳng dời khỏi ngươi, lời giao ước bình an của Ta chẳng chuyển, Chúa Hằng Hữu là Ðấng thương xót ngươi phán vậy." Thiên Chúa yêu thương chúng ta như tình yêu của một người cha đối với con và Ðức Chúa Trời thật là Cha của chúng ta vì Chúa đã tạo dựng chúng ta. Tình thương Chúa dành cho chúng ta không bao giờ thay đổi, Ngài giống như người cha nhân hậu trong câu chuyện đứa con hoang đàng, lúc nào cũng tựa cửa trông chờ chúng ta quay bước. Thiên Chúa đã tạo dựng chúng ta, ban cho chúng ta sự sống, chu cấp cho chúng ta mọi nhu cầu từ thể xác đến tinh thần nhưng bao nhiêu người trong chúng ta chịu tôn thờ Ngài? Ngược lại, chúng ta đã hờ hững hay phản loạn, không sống theo đường lối Chúa mà theo đường lối riêng của mình. Chúng ta sống như thể mình có thể kiểm soát tất cả và sự sống nầy cũng nằm trong tay mình. Chỉ những lúc khó khăn, gian khổ, chúng ta mới thấy tính cách hữu hạn của mình và kêu cầu Thiên Chúa, nhưng rồi khi hoàn cảnh êm xuôi trở lại ta cũng vội quên ơn Chúa. Mùa Xuân đến, hoa lá đâm chồi nẩy lộc khắp nơi một lần nữa minh chứng cho chúng ta về đức thành tín của Thiên Chúa. Ngài không thay đổi, bản chất yêu thương của Ngài không thay đổi và tương tự như vậy đức công chính và thánh khiết của Ngài cũng không hề đổi thay. Chủ trương của con người ngày nay là tương đối, chẳng có gì là tuyệt đối cả, nhất là trên phương diện đạo đức, luân lý, ai muốn làm gì cũng được, không ai được phán xét ai. Nhưng tiêu chuẩn muôn đời của Thiên Chúa không bao giờ thay đổi. Lời Chúa dạy: "Mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất vinh quang của Thiên Chúa." Vấn đề của con người là vấn đề tội lỗi, là không đạt đến tiêu chuẩn của Thiên Chúa. Vì tội lỗi mà con người bị phân cách với Chúa vì vậy mà Chúa Giê-xu phải giáng trần chịu chết mới có thể chuộc tội cho nhân loại. Ðức tin nơi Chúa Giê-xu là phương thức giải quyết vấn đề tội lỗi cho con người. Và đó là Phúc Âm chúng tôi loan báo cho quý vị hôm nay.

Bạn có thấy những cành đào rung rinh trước gió trong mùa Xuân nầy không? Nó cho ta thấy đức thành tín của Chúa vì Xuân về, hoa lại nở và khi hoa nở đó cũng là lúc Xuân về. Thiên Chúa lúc nào cũng thành tín với chúng ta trong sự xoay chuyển của bốn mùa, trong sự vận chuyển của trăng sao tinh tú. Tình yêu Thiên Chúa dành cho chúng ta không bao giờ thay đổi, nhưng còn chúng ta đối với Ðấng Tạo Hóa của chúng ta thì sao? Chúng ta có trung tín với Chúa như con đối với Cha không? Chúng ta có tôn thờ Ngài là điều đáng phải làm không? Thiên Chúa yêu ta nhưng tình yêu của chúng ta đối với Chúa như thế nào? Thiên Chúa là người Cha nhân từ lúc nào cũng chờ đợi chúng ta trở về. Xuân về, Tết đến cũng là ngày gia đình đoàn tụ. Bạn đã đoàn tụ với gia đình của người Cha thiên thượng chưa? Chính trong gia đình Thiên Chúa mà chúng ta tìm thấy mục đích và ý nghĩa của đời sống.

Nếu Bạn cho rằng đây chưa phải là lúc cho Bạn quay bước thì Bạn hãy nhớ cho rằng đời sống thật mong manh như cành hoa trước gió. Lời Chúa dạy: "Gió thổi trên bông hoa, kìa nó chẳng còn, chỗ nó không còn nhìn biết nó nữa!" Hoa Xuân thật tươi đẹp nhưng cũng thật mong manh và đó cũng là hình ảnh của đời sống chúng ta. Nếu ngày xưa Vũ Ðình Liên nói rằng: "Mỗi năm hoa đào nở, lại thấy ông đồ già, bày mực tàu giấy đỏ, bên phố đông người qua..." thì năm nay tôi cũng muốn thưa với Bạn, "Mỗi năm hoa đào nở, nhớ đến tình yêu Cha, bày trên thập giá đỏ, chịu chết vì tội ta..." Nếu bài thơ "Ông Ðồ" đem đến cho ta một cái buồn man mác nào đó thì tình yêu Thiên Chúa thể hiện trên thập giá phải cảm động thấu tận tâm can chúng ta vì nó cho thấy tình yêu đời đời Thiên Chúa dành cho chúng ta mà bao nhiêu năm trôi qua, chúng ta vẫn hững hờ, không tiếp nhận. Hãy đến với tình yêu Thiên Chúa hôm nay để kinh nghiệm một mùa Xuân miên viễn trong Ngài!
Mục sư Nguyễn Thỉ