Ngày vẫn thế êm đềm như mây trắng
Gió mơn man ngan ngát một giọng hò
Vóc lưng thon xuôi ngược những chuyến đò
Ơi thôn nữ ! Em như chiều vương nắng
Con sông rộng con sông dài muôn thuở
Cứ lênh đênh buông một mái chèo ngang
Gót hải hồ xuôi chảy bước trần gian
Ai rồi đến ai rồi đi …có biết
Câu nắng sém của người muôn xưa kể
Khúc ca buồn chao chát giọt mồ hôi
Con sông đầy vẫn thăm thẳm dòng trôi
Quầng sương bạc lăn tròn trên vai áo
Ríu ran ơi trên cành đôi chim sáo
Gọi nhau về soi bóng nước dòng xanh
Mùa vẫn vàng trong mắt thắm long lanh
Câu lý vọng mượt phù sa trong gió.
.