Ta đến từ giả em
Trở về quê hương xưa
Nơi miền đất êm đềm
Của ngày tháng nắng mưa
Muốn tặng em quà niệm
Nhưng không biết tặng chi
Hỏi em nhưng em cười
Nụ cười em rất tươi
Thì thầm: “Hoa Tình Yêu”
Ta ra chợ kiếm tìm
Cả phố chợ im lìm
Đi mòn con đường phố
Hỏi từng em bé nhỏ
Đến cả những cụ già
Nhưng không ai tìm ra
Hỏi hoài nhưng chẳng thấy
Tên hoa nghe rất quen
Nhưng đời quá xa lạ
Hỏi hoài vẫn chưa ra
Ta nghe lòng xót xa
Trở lại con phố cũ
Hỏi chợ đó hoa gì?
Người nói nó không có
Kẻ hỏi nó giống chi?
Ta lang thang trên đường
Nhìn thấy ánh tà dương
Le lói cuối chân trời
Như ngàn giọt máu rơi
Lòng ta chợt nhận ra
Chúa chết trên thập giá
Vì yêu thương nhân loại
Đó là : “Hoa Tình Yêu”!
(Đừng để tiếng ồn của đời khiến chúng ta không nghe được tiếng Chúa.