Ba hào một mớ cười khan
Mua về gác bếp đến vàng đến đen
Lúc buồn lại giở ra xem
Bật lên một tiếng …
Lạ… quen…
Ngỡ ngàng
Ba đồng một mớ giòn tan
Nhởn nhơ trong gió áo vàng áo xanh
Tay thơ lách chách chi chành
Dường như năm tháng
Cũng đành
Ngẩn ngơ
Ba nghìn một nét cười duyên
Ửng lên đôi má mắt huyền long lanh
Bâng khuâng chiếc nón nửa vành
Cho ai lỡ bước
Nửa dừng
Nửa buông
Ngàn vàng mua một tiếng cười
Khi xưa vua chúa cũng người trần gian
Cũng cần những tiếng cười vang
Để cho nhân thế
Đá vàng
Trổ hoa
Bây giờ tôi cũng người ta
Thèm mua
Thèm bán
Những hoa môi người.
.