.
Con sấp mặt, cúi mọp người sám hối
Hơn nửa đời đã làm kẻ vong ân
Hồn say đắm ánh đèn đêm đô hội
Ngỡ trăng rằm không đủ sáng trần gian
Con mơ ước bao la lòng biển động
Quên ngàn năm tình suối vẫn miên trường
Vòng ngực nhỏ mong hớp trời cao rộng
Mộng phù hư đuổi bắt gió ngàn phương
Bỏ cánh khói lam chiều ôm mái ấm
Heo may về tóc mẹ trắng lời ru
Không chút nhớ bàn tay già lệ đẫm
Vết nhăn nheo trên đôi mắt sương mù
Con chối bỏ đường hoa vàng cuối bãi
Lời ca dao nuôi ngọt lúa hai mùa
Say tiếng hát trong hí trường thời đại
Nhịp quay cuồng giữa vòng xoáy chen đua
Khi ngã sấp quá nửa đời hoang phế
Con quay về, quê cũ rộng vòng tay
Quỳ sám hối trước mộ chiều khóc mẹ
Dù muôn phương chỉ có một nơi này.