Năm xưa em và tôi cùng chung trường, chung lớp
Em đẹp, học chăm nên ngồi bàn đầu
Tôi thằng dật dờ chọn bàn cuối lớp
Cuộc tình chưa bắt đầu đã thấy…hơi xa
Sau giờ chơi, rỗi, thầy mời em hát
Em ngập ngừng hát bài “Màu Hoa Bí”
Có một điều là…em hát không hay
Nhưng tôi lại là thằng vỗ tay to nhất
Hoa bí vàng từ đó ngập hồn tôi
Chuyện tình trôi
Trôi, trôi
Thời học sinh êm ả
trôi, trôi
Xuân qua hè tới
Hè tới xuân qua
Rồi một hôm nhìn qua khung cửa lớp
Hàng phượng trong sân trường rực rỡ trổ hoa
Phượng hồng sáng cho lòng tôi tối lại
Vì biết rằng đã đến lúc chia xa
Em đi…
Rồi tôi đi…
Chẳng bao giờ gặp lại
Tôi theo dòng đời trôi ngửa, trôi nghiêng
Tha hương thường ngồi cà phê quán cóc
Nhìn qua giậu nhà ai hoa bí nở vàng
Chạnh lòng nhớ ngày xưa em hát
Em hát ngày xưa là để cho vui lớp, vui thầy
Chắc chi bây giờ em còn nhớ
Mà em nhớ làm chi cho mệt
Trong cuộc tình đứa nào nhớ kỹ đứa đó đau
Nhiều năm trôi qua và lòng tôi se lại
Vì màu hoa bí vàng em hát chỉ để cho vui
Còn bài thơ này chắc gì em bắt gặp
Nên tôi làm
Cũng chỉ để đọc…cho vui!
.