Câu chuyện sau đây kể về vài tháng trước khi bức tường sụp đỗ:Chúa làm việc qua một gia đình Cơ-Đốc để bày tỏ quyền năng của Ngài cho những viên chức trong chính quyền vô thần ở Đông Đức.
Trong nhiều năm, chúng tôi đã nộp đơn để xin đi thăm gia đình chúng tôi ở Tây Bá Linh, những đơn xin bị bác bỏ. Tại sao nhà cầm quyền phải tạo một ngoại lệ cho chúng tôi. Cha tôi đã bị đuổi ra khỏi toà đô chính bởi vì ông không chịu gia nhập đảng xã hội và chấm dứt làm thành viện của hội thánh và bậy giờ ông là một mục sư rao giảng Tin Lành. Anh em tôi và tôi từ chối không gia nhập đoàn thanh niên tiền phong ở trường học và không chịu tuyên thệ trung thành với đất nước xã hội chủ nghĩa của chúng tôi. Dù có những thua thiệt và những hy sinh, chúng tôi đã đứng và chiến đấu cho đức tin của chúng tôi và đã từ chối không chịu đồng hoá, có thể nào chính quyền lại làm ơn cho những người chống đối họ?
Ước nguyện của ông bà ngoại tôi là được mừng lễ kỷ niệm ngày thành hôn của họ với toàn gia đình. Những viên chức của chính quyền ở Đông-Bá-Linh bảo chúng tôi: là “điều này không thể được và lần này họ không thèm đọc đơn xin của chúng tôi nữa”. Dầu vậy, chúng tôi cứ tiếp tục kêu này với sự kiên trì và đức tin. Ở hai bức tường Bá-Linh những thành viện bị phân cách của chúng tôi, hết lòng cầu nguyện tin rằng “Chúa sẽ khiến việc không có thể xãy ra được có thể xãy ra”.
Ngày hôm sau chúng tôi lên đường, quyển sách tỉnh nguyện của chúng tôi mở ra ở Thi-Thiên 31: 8:“Ngài không phó tôi cho kẽ thù nghịch, nhưng đặt chân tôi vào chỗ rộng rãi”.
Nhiều năm sau, chúng tôi biết được viên chức đã cấp giấy thông hành cho chúng tôi, ông ta không bao giờ bước vào một nhà thờ, nhưng khi mẹ ông chết, cha tôi đã giảng về Tin-Lành của Chúa Jesus Christ cho những người viên chức đến dự tang lễ của bà, điều này đã gây một ấn tượng mạnh trên người đàn ông đó. Khi đơn xin của chúng tôi được chuyển đến bàn làm việc của ông, ông chấp thuận vào nói với những cao cấp của ông là “tôi đảm bảo cho người này và gia đình ông ta, vị mục sư này sẽ không bỏ hội thánh của ông ta đâu, nếu ông ta nói sẽ trở lại, ông ấy sẽ trở lại, ông sẽ trở lại”.
Nữa năm sau ngày 11 tháng 9 năm 1989, bức tường Bá-Linh bị sụp đỗ, chúng tôi được tự do, và gia đình chúng tôi được đoàn tụ.
Đông Đức không còn tồn tại, nhưng đức tin của chúng tôi nơi Chúa, vẫn tồn tại. Chúng tôi nhìn lại những ngày đã qua với lòng biết ơn, chúng tôi nhìn về tương lai với hy vọng, Đức-Chúa-Trời hôm qua, ngày hôm nay và mãi mãi không hề thay đổi.