Làm cách nào chúng ta có thể thoát khỏi sự nô lệ cho sự sợ hãi. Chỉ có một cách đó là bởi đức tin nơi Chúa. Nhưng trước khi chúng ta có thể làm điều này, chúng ta phải đi đến chỗ nhận thức rằngchúng ta phải chiến đấu với một kẽ thù ghê gớm và cần đến sự giúp đỡ của Chúa.
Tôi không sợ hãi.
Đứa bé trai đưa mắt nhìn mẹ nó và nói: “Con không sợ, con muốn cắm trại ở ngoài sân với bạn con”. Mẹ nó mềm lòng khi suy nghĩ lại. Nó sẽ ở trong khu vực sau nhà có hàng rào. Bà có thể lắng nghe biết được mọi động tác của nó và chắc chắn là bà sẽ không ngũ. Canh chừng để biết chắc là đứa bé và bạn của nó được an toàn. Và nếu chúng cần gì, chúng có thể chạy vào trong nhà dễ dàng.
Nếu bạn muốn vượt qua sự sợ hãi, bước đầu tiên là nhận biết và thừa nhận sự sợ hãi của bạn. Hãy thú nhận: “Lạy Chúa, con cảm thấy sợ hãi, và con không biết phải làm sao? Xin chỉ con cách nào để con có thể tiến bước từ thời điểm này”.
“Đức Giê-hô-va là ánh sáng và là sự cứu rỗi tôi:Tôi sẽ sợ ai? Đức Giê-hô-va là đồn lũy của mạng sống tôi:Tôi sẽ hãi hùng ai?2 Khi kẻ làm ác, kẻ cừu địch và thù nghịch tôi, xông vào tôi,Đặng ăn nuốt thịt tôi,Thì chúng nó đều vấp ngã. Dầu một đạo binh đóng đối cùng tôi,Lòng tôi sẽ chẳng sợ; Dầu giặc giã dấy nghịch cùng tôi,Khi ấy tôi cũng có lòng tin cậy vững bền”.