Lời Kinh Thánh

Chúng nghe vậy, lòng như kim châm, bèn hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ khác rằng: “Hỡi anh em, chúng tôi phải làm chi?” Phi-e-rơ bảo rằng: “Hãy ăn năn, ai nấy phải nhơn danh Jêsus Christ chịu báp-têm, để tội mình được tha, rồi sẽ nhận lãnh sự ban tứ là Thánh Linh . Công vụ 2:37-38

Friday, October 5, 2012

Chân Giả Luận--6


6. Vẫn biết giấy tiền, vàng bạc đã đốt rồi, không biến ra tiền bạc được, song làm như thế để tỏ lòng hiếu thảo, thì có hại gì?


Vì nghĩ như như vậy nên có nhiều người chê chúng tôi rằng: "Người theo đạo Tin Lành chẳng biết hiếu là gì. Cha mẹ chết, không đốt được một tờ giấy." Có nhiều người lấy sự đốt giấy làm hiếu, và chỉ chúng tôi không đốt giấy là bất hiếu. Song trái lại, đốt giấy mới là bất hiếu đó.
Vả, đời xưa chưa bày ra giấy tiền, vàng bạc, lấy gì mà đốt? Các thánh hiền như Nghiêu, Thuấn, Khổng, Mạnh, đều là bất hiếu hay sao? Thầy Mạnh có năm tội bất hiếu:

  1. Lười biếng, chẳng nuôi nổi cha mẹ;
  2. Cờ bạc rượu chè, chẳng nuôi nổi cha mẹ;
  3. Chăm của cải, vợ con mình, chẳng nuôi nổi cha mẹ;
  4. Buông lung theo ham muốn của tai mắt, làm nhục đến cha mẹ;
  5. Ưa đánh nhau với người khác, làm nguy đến cha mẹ.
Ông chẳng hề nói không đốt giấy là bất hiếu. Không vâng lời thánh hiền, không noi đạo tiên vương, lấy ý riêng mình bày ra sự đốt giấy tiền, vàng bạc để phỉnh dối cha mẹ, tổ tiên, ấy mới là bất hiếu. Nên biết rằng người ta chết rồi, mỗi linh hồn đều chịu thưởng phạt trước mặt Đức Chúa Trời: Hễ ai tin Đức Chúa Giê-xu Christ, thì được lên Thiên đàng; ai không tin Chúa và làm dữ, phải xuống hỏa ngục. Ở Thiên đàng hưởng phước đời đời, chẳng dùng tro giấy ấy làm gì; ở hỏa ngục chịu khổ đời đời, tro giấy ấy cũng không ích lợi gì cho kẻ đó. Vả lại, người sống ở đời có thân thể, phải dùng những vật hữu hình, phải dùng tiền để sắm ăn, sắm mặc và giữ gìn mạng sống.
Còn như chết rồi, thân thể chôn dưới đất, chỉ có linh hồn là thể vô hình, bấy giờ không còn ăn uống, cưới gả nữa, dùng tiền làm gì? Thế thì đốt giấy tiền chỉ là lãng phí vô ích. Có lắm người đốt giấy tiền chẳng phải vì lòng hiếu thảo đâu, nhưng thật cốt để cầu phước, muốn tổ tông phù hộ cho làm ăn thạnh lợi, con cháu giàu sang đó thôi. Muốn thế mà làm như thế, là sai lầm lắm. Thử nghĩ, lúc ông cha còn sống, vẫn muốn con cháu được thạnh vượng giàu sang, nhưng chưa chắc đã làm được y như ý nguyện. Rất đỗi có khi thấy con cháu đau yếu gần chết, lòng rất đau thương, mà cũng không biết làm thế nào cứu được. Vả, khi còn sống, mắt thấy, tai nghe, miệng nói, mà còn chẳng giúp cho con cháu khỏi nghèo, khỏi chết thay, huống chi khi đã chết rồi, làm thế nào phù hộ được?Sách Luận ngữ có câu: "Chết sống có mạng, giàu sang ở Trời," chớ chưa từng nghe chết sống, giàu sang do đốt giấy bao giờ. Hơn nữa, làm người ở đời, không tin nhận Đức Chúa Giê-xu Christ, chẳng chăm làm lành, mà chỉ theo sự giả dối để cầu phước, thật là thiếu suy xét quá.