Từ Giê-su như một cái ngà voi hóc trong cổ tôi; dù có cố đến thế nào cũng không thể khạc ra nổi. Những người đã xưng nhận cái tên đó đáng bị tôi thương hại và giận dữ. Là giáo sư trong trường đại học, tôi đã chán ngấy những sinh viên tin rằng “biết Chúa Giê-su” có nghĩa là biết những điều khác ít đi. Cơ Đốc nhân nói riêng là những độc giả tồi, luôn cố tìm cơ hội để chèn một câu Kinh thánh vào một cuộc trò chuyện với mục đích như một dấu chấm câu: để kết thúc cuộc trò chuyện thay vì đi sâu hơn.
Ngu muội. Vô nghĩa. Hăm dọa. Đó là những gì tôi nghĩ về Cơ Đốc nhân và Chúa Giê-su của họ, người mà xuất hiện trong các bức tranh trông mạnh mẽ chẳng khác các cô người mẫu nữ trong các quảng cáo dầu gội đầu là mấy.