Lời Kinh Thánh

Chúng nghe vậy, lòng như kim châm, bèn hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ khác rằng: “Hỡi anh em, chúng tôi phải làm chi?” Phi-e-rơ bảo rằng: “Hãy ăn năn, ai nấy phải nhơn danh Jêsus Christ chịu báp-têm, để tội mình được tha, rồi sẽ nhận lãnh sự ban tứ là Thánh Linh . Công vụ 2:37-38

Saturday, December 29, 2018

CỔNG SỰ THỜ PHƯỢNG-


Hãy cảm tạ mà vào các cổng Ngài; Hãy ca ngợi mà vào sân Ngài; Hãy cảm tạ Ngài, hãy ca ngợi danh Ngài-Thi 100:4
-
Khi bạn đến một số thành phố lớn nhất trên thế giới hiện nay, bạn có thể gặp phải những cửa cổng nổi tiếng như cổng Brandenburg (Berlin), cổng Jaffa (Jerusalem), và  các cánh cổng tại Downing Street (London). Cho dù các cửa cổng ấy được xây dựng cho mục đích phòng thủ hay nghi lễ, tất cả chúng đều đại diện cho sự khác biệt giữa việc ở bên ngoài hoặc việc bên trong tại những khu vực nhất định của thành phố. Một số cổng được mở; một số cổng được đóng kín đối tất cả mọi người, ngoại trừ một vài nhân vật.

Friday, December 28, 2018

TÌNH TRẠNG CỦA BẠN TRƯỚC MẶT ĐỨC CHÚA TRỜI NHƯ THẾ NÀO





Công nhận sức ép của đời sống tân thời làm cho bạn quá bận rộn, bạn không chỉ mỏi mệt về mặt vật lý mà cũng mõi mệt về mặt tình cảm. Nhưng bạn thân mến ơi, hãy dừng lại để ra ít phút đọc bài ngắn nầy, chắc chắn nó sẽ đưa bạn đến cuộc sống an nghỉ và bình an thật.
Tôi muốn san sẻ với bạn một câu trong Thánh kinh, sách Êsai 64:6 “Chúng tôi hết thảy đã trở nên như vật bất khiết, mọi việc công chính của chúng tôi như giẻ rách nhơ nhớp; chúng tôi thảy đều tàn héo như lá cây, và tội ác chúng tôi như gió đùa mình đi”.

HỠI NGƯỜI TRẺ KIA, HÃY VUI MỪNG!


Lòng tôi hoan hỉ khi biết rằng Đức Chúa Trời của Kinh thánh phán, “hỡi người trẻ kia , hãy vui mừng!”( Truyền 11:9). Điều nầy có vẻ dị thường đối với nhiều người trẻ. Bạn có nghĩ rằng sự kỉnh kiền và thánh khiết đồng nghĩa với làm việc vất vả và buồn đau chăng? Bạn ngước nhìn Đức Chúa Trời như một Hữu Thể giết chết niềm vui tuổi trẻ, không ban cho điều gì cả ngoại trừ các điều răn khô khan, điều nầy tiếp nối điều kia. Thậm chí trong các tư gia cơ đốc nhân, Thánh kinh cũng bị đóng bụi bặm và chỉ dùng đến vào sáng Chúa nhật. Tôi không chê trách thái độ của bạn, vì xưa kia tôi cũng không tốt hơn. Dì tôi đã rất chăm chú dùng Kinh thánh dạy dỗ tôi hằng ngày vào các giờ cầu nguyện trong gia đình của chúng tôi. Tôi không bao giờ vui thoả vào các giờ phút đó. Tôi đã sống gian ác đến nỗi sau khi dì tôi qua đời, tôi vui mừng vì không còn ai dạy Kinh thánh cho tôi nữa. Tôi không ngờ rằng Đức Chúa Trời của Kinh thánh đã lưu tâm đến tôi. Thật là một sự ngạc nhiên thi vị, khi về sau tôi khám phá rằng Đức Chúa Trời đã qui hoạch và dự bị mọi sự cho hạnh phúc của tôi.

ĐỜI NGƯỜI LÀ GIẤC MỘNG.

Vì Ngài biết chúng tôi nắn nên bởi giống gì, Ngài nhớ lại rằng chúng tôi là bụi đất THI-THIÊN 103:14

Một nhà doanh nghiệp rất nổi tiếng, có thói quen rất lạ, cứ cách một thời gian, ông lại dẫn theo vợ con đến lò hỏa táng để xem. Có người không hiểu, hỏi ông nguyên do. Ông nói rằng, chỉ cần đến nơi hỏa táng, cái tâm nóng nảy sẽ rất mau chóng an tĩnh lại, thấy danh lợi tiền tài thật nhẹ nhàng.
Ở nơi hỏa táng này, không kể bạn là quan to, quý tộc, quyền cao chức trọng, uy danh hiển hách hay là một người dân bình thường, nghèo rớt mồng tơi không ai biết đến, cuối cùng đều sẽ phải đến đây, chung một tư thế nằm xuống bất động, sau đó bị đưa vào bên trong lò hỏa táng đang bốc cháy ngùn ngụt, khi trở ra lần nữa, thì chỉ là một chiếc hộp vuông nho nhỏ được bọc trong tấm khăn.
Khi đến chẳng mang theo thứ gì, khi đi chỉ như một làn khói. Ngẫm lại đời người thật đơn giản vậy! Vinh hoa phú quý rồi cũng thoáng qua theo ngày tháng, ân ái tình thù rồi cũng trở về với cát bụi.
Hôm nay chúng ta sống trong một thế giới đầy vật chất, dục vọng bởi những cám dỗ mê hoặc: quyền lực, địa vị, tiền bạc, mỹ sắc, ăn ngon mặc đẹp…, dễ làm cho con người trở nên ngông cuồng, ngạo mạn, đam mê và tư lợi.
Khi bạn cảm thấy hiện thực và ước mơ có sự chênh lệch, khi bạn cảm thấy không kiềm chế được tâm ân oán tình thù, hơn thua được mất , thủ đoạn với danh lợi, quyền thế mà mưu tính hại nhau…, sao bạn không thử đi đến nơi lò hỏa táng, nhìn ngắm thật kỹ nắm tro tàn, là cái còn lại của một kiếp người, rất có thể đó là người mà bạn mới vừa trò chuyện đầy ngưỡng mộ và say mê vài hôm trước… lúc đó bạn cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều với những áp lực đang đè nặng nơi tâm hồn của bạn chỉ là cái phù hoa.

NGUYỄN HỌC (St

Tuesday, December 25, 2018

Con chim xa tổ


--
                                



Báo điện tử “Dân Trí” số ra ngày 11-5-2014 đăng tin nóng sốt sau đây: “Sáng nay, một người H’Mông lưu lạc sang Pakistan về đến Việt nam”. Bản tin viết tiếp, “Lãnh đạo Ủy Ban Nhân Dân huyện Mèo Vạc, Hà Giang vừa thông báo, vào lúc 10 giờsáng 11/5 anh Vừ Già Pó về đến sân bay quốc tế Nội Bài, Hà Nội trên chuyên cơ mang số hiệu TG 560 của hãng Hàng không Thái Lan, sau hành trình lưu lạc 5 ngàn 800 km tới Pakistan”.

Câu chuyện con người lưu lạc nầy xảy ra như sau. Anh Pó khoảng chừng 36 tuổi, có vợ con, sống ở huyện Mèo Vạc, tỉnh Hà Giang, địa đầu tổ quốc. Vào ngày 30-4-2012, anh cùng bạn bè sang Trung quốc lao động theo hợp đồng. Gặp trở ngại trong công việc, anh bỏ trốn về nước, nhưng vì tâm trí không sáng suốt, anh đi lang thang dọc theo biên giới các nước Lào, Myanmar, Bangladesh, Ấn độ và cuối cùng đến Pakistan, trong vùng có sự căng thẳng, tranh chấp giữa Ấn độ và Pakistan. Công an biên phòng Pakistan bắt giữ và giam cầm anh. Họ không biết anh là ai, vì anh không thể nói cho họ hiểu về anh. Một thành viên Hội Trăng lưỡi liềm đỏ cho anh xem tất cả các loại cờ quốc gia Á châu trên internet. Anh ra dấu anh thuộc về nước có quốc kỳ Việt Nam. Do sự liên lạc của nhà cầm quyền Pakistan với tòa đại sứ Việt Nam ở Pakistan, anh đã được về nước vào ngày 11-5-2014, sau gần hai năm lưu lạc ở xứ người trong sự đau khổ, ngày đêm khóc lóc không nguôi. Anh đã khóc òa khi gặp lại vợ con và tổ quốc.