Dân ta từ xưa đến nay nhiễm tục mê tín đa thần của người Trung Hoa, hễ họ thờ vị nào, thì ta cũng bắt chước thờ vị ấy. Tóm lại, có hai loại: Một là thờ vật thọ tạo, như trời, đất, mặt trời, mặt trăng, các ngôi sao, v.v. Vả, Đức Chúa Trời đã dựng nên trời, đất để che chở cho người ta; dựng nên mặt trời, mặt trăng, các ngôi sao để soi sáng cho người ta; tạo ra muôn vật để người ta dùng hoặc ăn, cũng như cha mẹ sắm nhà cửa, bàn ghế, v.v... để cho con cái vậy.
Nay con cái chẳng hiếu kính cha mẹ, mà lại hiếu kính nhà cửa, bàn, ghế, há chẳng lỗi đạo lắm sao? Chúng ta đã biết trời, đất, muôn vật có một Đấng Chủ Tể, và chúng ta hằng chịu ơn Ngài, thì đáng nên thờ Đấng Tạo Hóa, chớ chẳng nên thờ các vật thọ tạo kia. Hai là họ tôn người chết làm thần, như: Ngọc Hoàng, Lão Quân, Quan Công, Thành Hoàng, Thổ Địa, Diêm Vương, cùng các thần khác nữa. Nay xin lược kể lai lịch và sự tích các thần đó sau đây, để quí độc giả thử xét có nên thờ các thần ấy chăng.