Lời Kinh Thánh
Friday, June 10, 2022
Wednesday, June 8, 2022
ĐỜI SẼ VỀ ĐÂU?...
Lúc 11 giờ 57 phút ngày 28/09/2021 ca sĩ Phi Nhung trút hơi thở cuối cùng tại Bệnh viện Chợ Rẫy. Thông tin trên mạng lan tràn và Báo Lao Động cùng Tuổi Trẻ Online cũng đưa tin. Tôi rất buồn cho sự ra đi của ca sĩ này, với tôi... tôi yêu mến Phi Nhung từ Paris By Night số 118 khi cô hát tân cổ giao duyên bài “Căn nhà màu tím” cùng ca sĩ Mạnh Quỳnh, đây là cặp song ca tuyệt vời nhất, cô được mệnh danh là “Nữ hoàng băng đĩa”. Một cô gái gốc Việt lai Mỹ có tài năng ca hát, kho tàng âm nhạc đồ sộ đỉnh điểm, đặc biệt cô có tấm lòng trắc ẩn nhân hậu, và việc lành của cô lan tỏa để lại tiếng thơm và lòng ngưỡng mộ trong vòng công chúng tại Việt Nam và hải ngoại. Vào tháng 10 năm 1989, Phi Nhung được sang Mỹ theo diện con lai và cư ngụ tại Tampa tiểu bang Florida. Cuối năm 1993 cô đã chuyển tới sống ở Quận Cam bang California. Được biết trước khi sang định cư tại Mỹ thì cô đã tiếp nhận Chúa, và khi qua Mỹ cô sinh hoạt tại một nhà thờ Tin Lành Colorado. Từ năm 2002 Phi Nhung chính thức được phép trở về biểu diễn tại Việt Nam và trở thành ca sĩ độc quyền của trung tâm băng nhạc Rạng Đông vào năm 2005. Ngoài ca hát, Phi Nhung còn tham gia nhiều lĩnh vực khác như diễn viên truyền hình, diễn viên điện ảnh, nghệ sĩ cải lương, nghệ sĩ kịch nói, nghệ sĩ hài, MC. Không biết vì lý do gì mà cô đã từ bỏ đức tin vào Chúa, để trở thành người phục vụ tích cực bên chùa với pháp danh Tịnh Bình. Cũng 20 năm về trước, người ta chứng kiến sự ra đi của nhạc tài hoa Trịnh Công Sơn.
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn qua đời ngày 01 tháng 04 năm 2001.
Trích phần phỏng vấn của nhà văn Văn Cầm Hải, báo An ninh Thế giới cuối tuần số 44 tháng 03 năm 2005. Trong tác phẩm Một cõi đi về, bài hát rất là lạ thật sự không dễ hiểu vì chính những câu trong bài hát mà chính tác giả cũng không giải thích được. Một cõi đi về là ý đồ chính của bài hát. Ai cũng có Một cõi đi về, từ hư vô người ta đến với cuộc đời và từ cuộc đời rong chơi một thời gian người ta lại trở về với cõi hư vô.
Nhà văn Văn Cầm Hải hỏi:
-"giữa cái sống và cái chết có một sự nối tiếp?...
Trịnh Công Sơn trả lời:
-"chắc có sự nối tiếp cách nầy hay cách khác hoặc nó là miên viễn trôi đi biền biệt giống như sông nước"…
Nhà văn Văn Cầm Hải hỏi:
- "anh có hình dung ra thân xác và linh hồn mình về lúc ở bờ bên kia?..." Trịnh Công Sơn trả lời:
-"chưa... tại tôi lười biếng mà ra, mình không bao giờ chuẩn bị trước cho mình cái gì cả cho những ngày sắp tới, như thế, nói về Huế là cứ bỏ đồ vô là đi ngay thôi..."
Và rồi Trịnh Công Sơn đã ra đi với một đám tang vô cùng long trọng, nhiều người đưa tiễn, đa số trong giới văn nghệ sĩ, thậm chí Khánh Ly cũng từ Pháp quốc bay về dự đám tang, hoa ở Đà Lạt đưa về vẫn không kịp, rất nhiều vòng hoa mang dòng chữ:
"Một cõi đi về...
Trở về cát bụi"…
Thưa quý vị cùng các bạn!
Chính nhạc sĩ Trịnh Công Sơn khi còn sống, ông cũng không biết mình sẽ về đâu sau khi chết.
Với bác sĩ, bệnh nhân chết là khi tim ngừng đập, máu ngừng chảy, các bộ phận trong cơ thể ngừng hoạt động. Với người vô thần, con người chỉ có sự sống thể chất, cho nên chết là hết, là chấm dứt một đời người. Nhưng đối với quan điểm của Kinh Thánh thì sao?
Mời bạn lần lượt suy gẫm qua phân đoạn Kinh Thánh:
Tin Lành Lu-ca: 16:19-31 “Người giàu có và La-xa-rơ” để rõ vấn đề bên kia phần mộ, bên kia cõi chết là gì?...
I/SỰ CHẾT LÀ THỰC HỮU.
Trong cuộc sống chóng tàn, có ba điều mà con người lo sợ nhưng phải đối diện đó là sợ bệnh tật, sợ già và sợ chết.
Một em bé mới chào đời... mới ngày nào đã trở thành thiếu niên xinh đẹp như đóa hoa hồng chớm nở dưới nắng rực rỡ của buổi ban mai...
rồi thoạt đến tuổi thanh niên say sưa hướng về tương lai tươi đẹp, bận rộn trong giấc mơ xây dựng sự nghiệp…
và rồi một ngày soi mình dưới tấm gương thấy mái tóc bắt đầu điểm sương, da mặt nhăn nheo báo hiệu tuổi về chiều sắp đến, và rồi người ta chờ đợi sự chết đến dần.
Trần thế này không thể có niềm vui thật, dù có nhiều thú vui do người ta đặt ra để giải sầu. Vì niềm vui thật không bắt nguồn từ bên ngoài, nhưng đến từ trong tâm hồn. Tản Đà đã diễn tả rất đúng với nỗi buồn nhân thế nên ông phải kêu Trời:
"Trời hỡi Trời! hôm nay ta chán hết
Những sắc màu hình ảnh của thời gian!...
Rồi ông muốn bỏ đời nầy để lên cung trăng với chị Hằng may chi có được vui chăng!...
"Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi!
Trần thế em nay chán lắm rồi
Cung Quế đã ai ngồi đó chữa?
Cành đa xin chị nhấc lên cho"…
Người Mỹ có một thành ngữ rất là hay, đó là không ai tránh được việc đóng thuế và sự chết. Thi nhân Cao Bá Quát thấy đời quá ngắn ngủi đã phải thốt lên:
"Ba vạn sáu ngàn ngàn là mấy
Cõi phù du trông thấy cũng nực cười"...
Đời người ngắn ngủi chóng qua, và đáp số cuối cùng là sự chết, cũng thi sỹ Tản Đà ghi lại mấy vần thơ đầy bi quan như sau:
"Hoa ơi! hoa hỡi hoa hời!
Đang ở trên cành bỗng chốc rơi
Nhị mềm cánh úa
Hương nhạt màu phai
Sống chữa bao lâu đã hết đời"
Thi sĩ Đinh Hùng có những vần thơ khóc thương vợ người mà mình yêu quý giờ không biết ở đâu mỗi khi mùa thu sắp dần qua:
"Trời cuối thu rồi em ở đâu?
Nằm im đất lạnh chắc em sầu
Thu ơi! đánh thức hồn ma dậy
Dắt em vào thăm nấm mộ sâu"…
Thật vậy, cảnh sinh, lão, bệnh, tử là một trong những bi thảm lớn nhất trong cuộc sống con người trong cõi thế, do vậy chết là vấn đề mà tất cả mọi người dù muốn hay không đều phải đương đầu. Câu chuyện Kinh Thánh cho ta biết một cách rõ ràng: “Cả giàu và nghèo đều phải chết”.Lu-ca 16:22 “vả, người nghèo chết Thiên sứ để vào lòng Áp-ra- ham và người giàu chết người ta đem đi chôn”.
Hê-bơ-rơ 9:27 “Theo thông lệ mỗi người chỉ chết một lần rồi chịu Chúa xét xử”. Không phải đến già mới chết, nhưng sự chết xảy ra với tất cả mọi người và bất cứ lúc nào. Người ta chết không phải vì thiếu thuốc men, chết vì thiếu thức ăn, nhưng tại sao người ta phải chết? Kinh Thánh tiết lộ cho chúng ta ở sách Rô-ma 6:23 “Vì tiền công của tội lỗi là sự chết”. Tội lỗi bắt đầu từ sự sa ngã của tổ phụ loài người là ông A-đam và bà Ê-va, và sự chết cứ như thế đến với mọi người. Rô-ma 5:12 “Cho nên như bởi một người mà tội lỗi đã vào thế gian, lại bởi tội lỗi mà có sự chết, và sự chết đã trải qua hết thảy mọi người, vì mọi người đều đã phạm tội”.
Mặc dầu y học ngày nay tiến bộ không ngừng, hứa hẹn kéo dài cuộc sống cho con người bằng những phương pháp chữa trị tốt nhất, nhưng không vì thế mà giúp cho con người vượt khỏi cổng sự chết. Những nghĩa trang, những bức tường ghi danh chiến sỹ hy sinh, những cuốn phổ hệ của các gia tộc và hằng ngày chúng ta đều chứng kiến những đám tang, những cái chết đó sao?... Đó là những nhân chứng sừng sững hùng hồn, tất cả mọi người, mọi thời đại đều đã chết không ngoại lệ, giàu hay nghèo, khỏe mạnh hay đau ốm, da đen hay da màu, chúng ta tất cả đều chết. Billy Graham đã nói rằng: "Sự chết là đá số của mọi thế hệ"
Có hai ý nghĩa rất sai lầm về đời này và đời sau, người thì cho rằng đời này là ảo ảnh mà đời sau mới là thật sự, khuynh hướng kia thì ngược lại. Nhưng qua Kinh Thánh cho chúng ta biết rõ: Có đời này và cũng có đời sau, đời này là đời tạm và chóng qua. La-xa-rơ sống rất là cực khổ, người giàu có ăn sung mặc sướng, nhưng rồi đời tạm chấm dứt và cả hai đều chết, đều đem đi chôn, và rồi Kinh Thánh nói rõ đời sau: Cả hai người đang hưởng, người nghèo Thiên sứ đem để vào lòng Áp-ra-ham, người giàu ở nơi âm phủ rất là đau đớn.
Có nhiều quan điểm triết học Tôn giáo đề cập đến đời sau:
Platon cho rằng: "Linh hồn vĩnh cữu trong quá khứ và tương lai"...
Cả Nho giáo và Phật giáo gọi là: "Phách" thể phách và Phật giáo gọi là "Thân" bản thân sẽ tiêu tán nhưng linh hồn vẫn còn và trở về chỗ "Thượng vi chiêu minh". Kinh Thánh chép: "Bụi tro trở về đất y nguyên cũ và thần linh trở về nơi Đức Chúa Trời, là Đấng đã ban nó”.Truyền-đạo 12:7. Vậy linh hồn không hề chết mà tồn tại mãi mãi.
II/SỰ NHẬN BIẾT SAU KHI CHẾT.
Cả La-xa-rơ và người giàu đều chết, nhưng đều tỉnh ngộ sau khi chết, người giàu đang ở nơi âm phủ đau đớn, người nghèo đang hưởng thụ sự sung sướng. Câu 23 chịu khổ hình nơi hỏa ngục và câu 25 được an ủi nơi đây. Như vậy chết không phải là hết, mà là sự bất diệt của linh hồn, bên kia sự chết là cánh cửa hé mở cho thấy sự thực hữu của đời sau.
Người giàu có khả năng cầu xin Chúa cho La-xa-rơ nhúng đầu ngón tay vào nước làm cho mát lưỡi ông, vì ông đang bị đốt nóng cháy và câu 27 lời cầu xin sai La-xa-rơ lên trần gian nầy báo cho năm anh em ông biết để những người ấy tin và không bị xuống nơi đây như ông, mặc dầu đã bị Chúa từ chối. Người giàu mong muốn thèm khát, ông ta muốn có nước để uống và ông ta muốn có người lên làm giáo sĩ đến để giảng cho năm anh em ông, câu 25 La-xa-rơ được an ủi, người giàu bị khổ hình. Kinh Thánh cho biết là không có sự trở về của người chết: "Mây tan ra và đi mất thể nào, Kẻ xuống âm phủ không hề trở lên, cũng thể ấy. Họ không hề trở về nhà mình nữa, Và xứ sở người chẳng còn biết người”.Gióp 7:9-10.
Theo sự bày tỏ của Kinh Thánh, đời sau là vĩnh cửu, mọi người phải ứng hầu trước mặt Đức Chúa Trời để khai trình công việc của mình đang làm ở trên cõi đời nầy. Câu 25 “Con ơi! Chúa phán với người giàu lúc còn sống, con không nhớ là con đã sống ích kỷ hưởng thụ sung sướng cả đời sao..?” Còn La-xa-rơ phải khổ sở, sự lành của người giàu là ăn sung mặc sướng, mặc áo tía và áo vải gai mịn, đây là loại quần áo đắt tiền mà chỉ những người giàu có như ông mới mua mặc được. Hằng ngàyông ta ăn uống rất là sung sướng, nhưng rồi ông chẳng bố thí cho người nghèo ngồi xin ăn trước cửa nhà. Kinh Thánh chép: "người nghèo ước ao ăn những đồ ăn thừa trên bàn kẻ giàu đổ xuống nhưng vẫn không được chỉ có những con chó đến liếm ghẻ mà thôi”. Người nghèo đói khổ bệnh tật ghẻ lở rất là tội nghiệp, nhưng nào có được người giàu bố thí đâu? và rồi công việc mỗi người đều phải khai trình trước mặt Đức Chúa Trời để xử đoán.
Qua câu chuyện Kinh Thánh bày tỏ chúng ta thấy rõ ràng có đời nầy và có đời sau. Đời nầy và đời sau có liên quan mật thiết với nhau, có nghĩa là có gieo thì có gặt, hễ ai gieo giống chi thì gặt lại giống ấy. Truyền-đạo 12:14 có chép: "Thượng Đế sẽ xử đoán mỗi người căn cứ trên việc họ làm hoặc thiện hoặc ác kể cả những việc âm thầm kín giấu".
Nho giáo có câu: "Thiện ác đáo đầu chung hữu báo, hoặc Thiên võng khôi khôi sơ nhi bất lậu" tạm dịch là thiện ác cũng có ngày báo đáp, lưới Trời lồng lộng nhưng một việc nhỏ cũng không lọt qua được. Thế nhưng vẫn có người ngày nay vô tín cho rằng chết là hết, không có đời sau, tử giả biệt luận mà... hãy trở về với cuộc sống hiện tại, hãy ăn đi, uống đi và vui chơi cho thỏa thích, vì ngày mai không có, vì ngày mai chúng ta sẽ chết và chết là hết, là chấm dứt một cuộc đời vậy thôi.
III/MỖI NGƯỜI MỘT SỐ PHẬN.
Cả hai đều chết và đi xuống mộ phần, chôn cất phần xác nhưng nơi ở của hai linh hồn nầy hoàn toàn khác nhau. Một người đang ở một nơi mà Kinh Thánh nói là nơi sung sướng để được an ủi đó là lòng Áp-ra-ham, còn người kia đang ở nơi đau khổ, và hai người bị chia cách bằng một vực sâu không đáy câu 26 “ai muốn từ đây qua đó và muốn từ đó lại đây cũng không được.”
Như vậy, chúng ta thấy tương quan giữa đời nầy và đời sau, đời nầy tuy ngắn ngủi, nhưng vô cùng quan trọng, thời gian sống trên đất là quý báu vô cùng. Mọi người sinh ra trên đời nầy đều được Thượng Đế ban cho số ngày để sống, Thi Thiên 139:16 “Mắt Chúa đã thấy thể chất vô hình của tôi; số các ngày định cho tôi, Đã biên vào sổ Chúa trước khi chưa có một ngày trong các ngày ấy”.
Tuy nhiên, chúng ta không biết số ngày ấy là bao nhiêu, cho nên trong cõi hiện tại tôi và quý vị đang sống đây là cơ hội quý báu, đừng bê trễ, đừng đánh mất mọi cơ hội...
Kẻ giàu đã đánh mất cơ hội, chỉ biết ăn sung mặc sướng, hưởng thụ mà không quan tâm đến người nghèo. Luật pháp Môi-se đã ghi là phải yêu kẻ lân cận như mình, ông là người Do Thái mà không làm theo luật pháp Chúa, không làm theo điều răn của Đức Chúa Trời. Mọi việc làm của chúng ta ở trong cõi đời nầy đều được định giá ở cõi đời sau, khi đã đi đến cõi đời đời rồi thì không ai có thể thay đổi số phận mình được. Không có chuyện cầu nguyện cho người chết siêu thoát, không có cầu siêu, cầu hồn nào mà hiệu quả được, như một số tôn giáo vẫn thường làm, vì đây là chân lý.
Linh hồn không trở về, không có quyền ban phước, giáng họa cho bất cứ một ai. Linh hồn cũng chẳng hưởng hơi mỗi khi con người cúng giỗ... có chăng là sự trá hình của ma quỷ Sa-tan mà thôi. Tin Lành Giăng 5: 28-29 chép: "Chớ lấy điều đó làm lạ, vì giờ đến khi mọi người ở trong mồ mả nghe tiếng Ngài mà ra khỏi, ai làm lành thì sống lại để được sống, ai làm dữ sẽ sống lại chịu xử đoán." và Ma-thi-ơ 25:46 chép: "Rồi những người nầy vào hình phạt đời đời, còn những người công bình sẽ vào sự sống vĩnh cửu."
Đời này ngắn ngủi, chóng qua nhưng vô cùng quan trọng, vì nó quyết định cho số phận đời đời của mỗi một chúng ta, tùy thuộc vào thái độ chúng ta đối với Đức Chúa Trời. Lời Chúa Tin Lành Giăng 3:16 "Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban con một của Ngài hầu cho hễ ai tin con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời" và Tin Lành Giăng 3:36 "Ai tin Con thì được sự sống vĩnh cửu, ai không chịu tin Con thì chẳng thấy sự sống đâu, nhưng cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời vẫn ở trên người ấy". Thiên đàng hay địa ngục là tùy mỗi chúng ta lựa chọn khi còn sống trên đất nầy, chúng ta tin hay khước từ con Thượng Đế. Tóm lại, sự chết cho người không tin Chúa là một thảm họa, là một án phạt, sự chết thể xác dẫn đến sự chết tâm linh và sự chết đời đời phân rẽ với Đấng tạo hóa mãi mãi ở nơi cực hình. Sự chết của người tin Chúa là một giấc ngủ chờ đợi sự cứu chuộc của Chúa Jêsus-Christ để bước vào sự sống vĩnh cửu, khi ngày Chúa Jêsus-Christ tái lâm chung kết cõi đời.
Trong trích đoạn một bài thơ Huy Xuân mà Huy Cận viết tặng Xuân Diệu, rất tiếc là Xuân Diệu đã không đọc được bài thơ, vì ông qua đời trước 7 tháng khi bài thơ chuyển đến. Xuân Diệu mất tháng 12 năm 1985
Biển lớn băng qua ấy biển đời
Biển vào vũ trụ ánh sao mời
Diệu dò thế giới bên kia trước
Khỏi lạ đường đi Cận tới nơi.
Sầm Sơn 27/07/1986.
Thưa Quý vị cùng các bạn thân mến!
Người tin theo Chúa Cứu Thế Jêsus thì không phải tìm đường dò lối mới biết mình sẽ về đâu sau khi qua đời, nhưng họ biết ngay là Chúa cất họ đi thì lập tức họ gặp được Ngài ở nơi Thiên đàng đầy phước hạnh.
Có một câu chuyện như sau:
... Một cụ già nằm trên giường bệnh được chuyển đi trên hành lang trong một nhà thương, bà ngoáy cổ lên và nói với cô y tá: ..."Các cô ơi! thông cảm nhé! vì tôi đã ngoài 93 tuổi rồi"... theo sau là lời nói êm dịu như có tiếng nức nỡ rằng: Tôi không trẻ lại được nữa, vì đời người là một con đường một chiều đi từ lúc sinh ra cho đến lúc chết, trên con đường đó không ai có thể trở lại được.
Nhưng thưa quý vị cùng các bạn!
Con đường một chiều không phải là một con đường cụt không lối thoát, mà là con đường dẫn đến một hướng nhất định. Mời bạn bước vào con đường ấy mà Đức Chúa Jêsus-Christ đã phán: "Chính Thầy là đường đi chân lý và sự sống, ai đến với Thượng Đế mà không qua Thầy."Tin Lành Giăng 14:6
Vậy, quý vị và các bạn đã nghe lời nầy, mà bằng lòng tin nhận Chúa Jêsus-Christ ngay hôm nay, thì Ngài sẽ ngự vào lòng qúy vị và các bạn ngay tức khắc. Ngài sẽ ban cho quý vị và các bạn một cuộc sống vĩnh phúc.
Mời bạn bước vào cuộc sống mới như như lời Ngài đã hứa: "Nhưng hễ ai đã tiếp nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép để trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài".Tin Lành Giăng 1:12
Ước mong qúy vị và các bạn tìm gặp được Chúa trong cuộc đời ngắn ngủi ở trần gian này. Lời Chúa hứa là thành tín, vẫn còn nguyên vẹn trong Thánh Kinh: “Các ngươi tìm và gặp Ta, khi các người tìm kiếm ta cách hết lòng.”Giê-rê-mi 29:13
Muốn thật hết lòng!
Nguồn: Hồ Galilê
Tuesday, June 7, 2022
NHỮNG BÀI HỌC TỪ THÂN THỂ CHÚNG TA
1.THÂN THỂ:
Điều thích thú là ghi nhận rằng tai chúng ta được dựng nên theo một cách hầu cho chúng chỉ có thể nghe những âm thanh trong các giới hạn rung động nào đó. Nếu chúng ta đã nghe hết mọi âm thanh có trong bầu không khí, chúng ta sẽ bị xao lảng biết bao. Chúng ta sẽ điên loạn. Nên sự nhân từ của Đức Chúa Trời được bày tỏ khi Ngài tạo các loại tuyến để giữ đôi mắt chúng ta ẩm ướt đến nỗi các mí mắt sẽ nhắm và mở cách dễ dàng. Ngài đặt tuyến khác trong miệng, đến nỗi miệng sẽ luôn luôn ẩm ướt hầu bơ đậu phọng sẽ không dính chặt vào miệng, hay mật ong không bám vào nướu răng chúng ta.
Chúng ta cũng tri ân cách sâu xa vì Đức Chúa Trời đã suy nghĩ ra một kế hoạch tạo ra bộ phận phân loại trong ruột của chúng ta, nhờ nó các chất độc trong thức ăn và các chất vô ích có thể được tách bỏ khỏi thức ăn có giá trị, và do đó chúng được bài tiết khỏi thân thể. Thật là kinh khủng vì mỗi người không phải xé thức ăn ra từng mảnh hầu chỉ hấp thụ những phần có giá trị. Dĩ nhiên, chúng ta không bao giờ có thể làm nổi điều đó.
Chúng ta cũng có thể suy nghĩ về sự nhân từ của Đức Chúa Trời khi Ngài không bao giờ cho phép một người có tóc màu xanh lá cây, lông mày màu hồng, và tóc may màu xanh dương. Tạo sao điều nầy không xảy ra? Ai có thể giải thích điều đó? Chắc chắn mọi điều nầy minh chứng cách xác định rằng có một Đức Chúa Trời có thân vị, Đấng yêu thương chúng ta tất cả và Ngài chăm sóc cõi sáng tạo của Ngài.
-
2. HUYẾT:
Lại nữa sự sắp xếp dòng huyết minh chứng rằng có một Đức Chúa Trời thông minh cách kỳ diệu và cẩn thận, Ngài có bổn phận về phần đó trong thân thể chúng ta. Huyết phải đi qua hai lá phổi để tiếp nhận dưỡng khí; nó cũng phải đi qua khu vực của ruột để nhận lãnh thức ăn. Tuy nhiên, thức ăn chứa đựng nhiều vật dơ bẩn, nên máu phải chảy qua lá gan và hai quả thận để được tinh sạch và phong phú. Rồi dĩ nhiên, vì có chừng 12 dặm chiều dài của mạch máu trong thân thể, nên phải có sự sắp xếp về việc bơm máu đầy đủ để đẩy máu chạy qua mọi phần bất kể tình thế nào—trái tim.
-
3. TRÁI TIM:
Khi chúng ta đang đứng thẳng, máy bơm của quả tim phải đẩy máu chạy đến đỉnh đầu và chạy xuống lòng bàn chân. Đôi khi dân chúng chỏng cẳng lên trời, đầu chúi xuống đất, khi ấy sự vận hành ngược lại. Trái tim không hề thiếu sót. Đức Chúa Trời đã tạo ra chiếc máy bơm kỳ diệu nầy. Nó không cần bộ phận kiểm soát lưu lượng hay lên ga. Nó cứ tiếp tục phục vụ cách trung tín, và chúng ta không cần làm gì cho nó. Chắc chắn Đức Chúa Trời của chúng ta là một Đức Chúa Trời làm phép lạ. Ngài làm cho trái tim có tiếng đập đầu tiên. Người mẹ không cần làm gì cho nó khi sinh con. Ngài sẽ truyền lệnh cho trái tim đập tiếng đập cuối cùng và không ai có thể ngăn cản nó. Đây là Đức Chúa Trời, Đấng đã phán, “ hỡi con, hãy dâng lòng con (trái tim tâm lý) cho Ta” (Châm 23:26).
-
4.HỆ THỐNG VÔ DẦU MỠ CỦA CHÚNG TA:
Một bằng chứng tuyệt vời khác về sự nhân từ của Đức Chúa Trời được tìm thấy trong sự việc Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta một hệ thống vô dầu mỡ kiện toàn. Thân thể chúng ta dẫy đầy các khớp nối; những khớp nối nầy phải được vô dầu mỡ. Chúng ta đặt thức ăn vào miệng và mọi khớp nối đều được vô dầu mỡ, không cần cố gắng gì cả.
Giả sử, mỗi một người chúng ta phải mang theo một lọ dầu mỡ để vô dầu các đầu khớp. Việc làm chúng ta sẽ phức tạp biết bao! Chúng ta sẽ luôn luôn bỏ sót vài khớp nối nào đó và chúng ta sẽ thoát nạn, cùng sẽ vất vả khi tìm thì giờ để vô dầu phần khớp nối đó. Có Ai, ngoại trừ Đức Chúa Trời hằng sống trên trời, bao giờ cũng suy nghĩ trước và sắp xếp một hệ thống tinh diệu như vậy để gìn giữ mọi đầu khớp của chúng ta được vô dầu mỡ cách đúng đắn chăng?
-
5. KHỦY VÀ ĐẦU GỐI:
Chúng ta nên cảm tạ, vì cớ chúng ta không có các đầu khớp phổ thông cho cặp khủy tay của chúng ta. Làm sao bà mẹ nhấc cái xoong nhỏ khỏi cái lò, nếu đầu khớp khủy tay không có “cái thắng” ở phía sau để giữ cánh tay không đưa quá đà về phía sau? Bạn có cảm tạ rằng đầu gối của bạn không phải là khớp nối phổ thông? Làm sao bạn có thể đứng thẳng hay bước đi nếu không có “cái thắng” để giữ cho đầu gối không luôn luôn chúi xuống?
-
6. HÀM RĂNG:
Chúng ta nên cảm tạ biết bao vì cớ hàm răng chúng ta rất cân đối. Bạn không cần làm gì cho nó. Bà mẹ nhân từ của bạn cũng vậy. Tổng Thống không bao giờ lên kế hoạch cho hàm răng trong bất cứ chương trình diễn tiến nào của ông ta. Hàm răng mọc lên theo cách đó, vì có một Đức Chúa Trời yêu thương, có thân vị, một Đức Chúa Trời có suy tư, một Đức Chúa Trời đã biết cách ấn định hầu người ta sẽ được sinh ra theo lối đó. Hàm răng được sắp xếp theo đường lối đúng đắn cách chính xác. Bạn khó dùng răng hàm tách hạt bắp ra khỏi trái bắp. Chắc chắn bạn không thể cắn thịt bò bíp-tết bằng răng khôn. Sự khôn ngoan sẽ chỉ dẫn bạn không cố sức làm như vậy.
-
7. CÁI MŨI:
Há bạn không nghĩ rằng Đức Chúa Trời rất nhân từ khi Ngài đặt cái mũi bạn trên gương mặt và nó chúc đầu xuống chăng? Nếu mũi bạn quay đầu lên, mỗi khi có mưa, bạn bị chết đuối và mỗi khi bạn hắt hơi, nó sẽ thổi rớt nón của bạn. Đức Chúa Trời không có ý định cái mũi làm vật hứng bụi, nên Ngài đặt nó vào vị trí đúng.
-
8. HAI CÁI CHÂN:
Chúng ta đến vài sự việc thích thú khác. Khi Đức Chúa Trời đã ban cho hai chân sau của con voi thường đưa về phía trước, há không dị thường khi chân lạc đà cũng bước đi như vậy? Giả sử qua cùng tiến trình tiến hóa (như các nhà tiến hóa tuyên bố) các chân sau của nó lại đưa về phía sau? Rồi khi Đức Chúa Trời làm nên bò cái-- ô, tha thứ tôi—khi bò và ngựa “được tiến hóa”, các chân sau của chúng đã hướng về phía sau, nhưng khi con voi bước theo chất nguyên sinh của chúng để lấy ý tưởng là điều phải làm cho hai chân sau phải đi về phía trước.
Dĩ nhiên, Ngài đã không có ý tưởng nào rằng con voi đang khi đi thì rất to lớn, đến nỗi nó đã không thể bỏ lập trường mà không dùng hai chân trước bước tới trước. Nó không biết rằng, nguyên sinh chất nghèo nàn, chỉ bởi ngẫu nhiên, hai chân sau được tạo nên để đi về phía trước nữa.
Bạn thấy con voi rất to và nặng nề, nó không bao giờ có thể chỉ nhấc lên hai chân mà thôi. Bây giờ con bò cái nhấc hai chân sau lên trước, nên nó không cần dựa nương trên cặp vú của nó. Con ngựa nhấc hai chân trước lên trước, và con voi nhấc hai chân trước lên trước. Đức Chúa Trời, Đấng đã làm cho con voi thích hợp để chở đồ vật nặng nề, Ngài cũng có thể mang vác gánh nặng của bạn. Bạn muốn để cho Ngài mang vác không?
-
9. HAI CÁNH TAY VÀ HAI CÁI CHÂN:
Tại sao hai cánh tay của bạn luôn luôn có cùng chiều dài, và hai chân cũng như vậy? Có thể nào một chân ngắn và chân kia thì dài hơn không? Hay một cánh tay lại dài hơn cánh tay kia? Điều gì ngăn trở chúng, điều gì chận đứng chúng, đến nỗi cả hai cánh tay đều có cùng chiều dài? Bạn hiểu điều đó không? Tôi đề nghị là chúng ta nên lột nón, cúi đầu và thưa, “Chúa của tôi ôi, Ngài đã làm điều đó”.
-
10. CÁI CỔ:
Bạn có biết rằng mọi con vật mà có cổ thì cổ đó luôn luôn có 7 miếng xương, ngoại trừ con cá voi màu xanh dương, chỉ có 6 miếng xương chăng? Nhưng cổ chim sẻ có 7 miếng xương, con ngỗng đều có 7 miếng xương cổ, và con hươu cao cổ, con rùa bé nhỏ, con mèo, con chó cũng như vậy. Và thực vậy, cổ của bạn cũng có 7 miếng xương. Mọi con vật có cổ đều có đủ 7 miếng xương cổ, ngọai trừ con cá voi màu xanh dương—và tôi không biết tại sao cổ của cá voi nầy chỉ có 6 miếng xương.
Bây giờ bạn hãy cho tôi biết làm sao nguyên sinh chất biết rằng hươu cao cổ sẽ hoạt động tốt khi nó có 7 miếng xương? Hươu cao cổ có 7 khúc xương cổ to lớn, các thú vật khác có xương cổ nhỏ hơn, tất cả đều 7 miếng xương.
Bạn cho tôi biết làm sao nguyên sinh chất biết điều đó? Há đường lối không lạ lùng sao khi chúng ta phát triển bởi di truyền, bởi môi trường hay bởi quá trình chọn lọc tự nhiên? Điều đó thật diệu kỵ̀.
(̣Dr. Walter Wilson)
GIÊ-RÊ-MI VÀ CÁC TIÊN TRI GIẢ-
(Giê. 27: 14-28:17; 29:20-30, 2 Tê. 2: 11; 1Tim. 4;1-3)
Tôi đã sống trong thời mạt vận,
Nước Giu-đa lận đận, lao đao,
Vua, quan, tế lễ tầm phào,
Tiên tri giả mạo tranh nhau giảng lời.
-
Đa-ni-ên một thời tù tội,
Ê-xê-chi-ên tới Ba-bên,
Nhân dân mang ách, mang xiềng,
Lưu đày biệt xứ khổ phiền nhiều năm.
-
Tiên tri giả lạc lầm giảng đạo,
Dân tin lời giả mạo nhiều thay,
Chúa Trời phán xét mạnh tay,
Giu-đa sắp dổ, họa tai khôn lường.
-
Ha-na-nia mê cuồng chạm mặt,
Bẻ ách cổ tôi hất ra sân,
Nói rằng Chúa cứu thiên dân,
Từ nơi đày ải đang gần hồi gia.
-
Chúa không sai bảo mà giảng vậy,
Dân tin lời dối ấy nhiều thay,
Chúa liền giáng xuống họa tai,
Rồi thì y chết đúng ngày Chúa tuyên.
-
Hôm nay rất nhiều tiên tri giả,
Thầy dối giảng giáo lạ, lời sai,
Bạn cần giảng sự thật hoài,
Cho dù kẻ ác vẫn hay mưu đồ.
-
Ngày cuối rốt thời cơ bội giáo,
Thầy dối, quỷ dữ, đạo sa-tan,
Phúc-âm khác lạ lan tràn,
Tín nhân điên đảo, hoang mang khôn cùng.
-
Linh dối trá không ngừng hành động,
Hàng trăm giáo sư chối Thánh Kinh,
Thần học tân phái hiện hình,
Làm cho dân Chúa điêu linh nhiều bề.
Minh Khải 7-6-2022
(Cảm tác theo bài giảng trên zoom của Hội GMV ngày 6-6-2022).
CON ĐÃ THẤY…
(Thay lời sứ đồ Giăng)
[Mến tặng vợ chồng Hien Truong)
-
Ôi Chúa, chúc tạ Ngài mãi mãi,
Cho con thấy các dấu hiệu Ngài,
Trong các thời đại đến tương lai:
Con đã thấy Đấng Christ hằng sống,
Đi giữa bảy chơn đèn sinh động,
Con đã thấy cả bảy ngôi sao,
Thay thế các mục tử thế nào !…
Con đã thấy Đấng trên ngai sáng,
Như bích ngọc, hồng ngọc chói rạng,
Chiên Con bị giết sống lại rồi,
Dường Sư Tử lên ngai muôn đời,
Con đã thấy bốn con ngựa chiến,
Trắng đỏ đen tái xuất hiện;
Con đã thấy đóng ấn đoàn người,
Thấy quần chúng được cứu tuyệt vời,
Con đã thấy bảy kèn được thổi,
Con rồng đỏ rớt xuống hạ giới,
Con đã thấy con thú hung hăng,
Tiên tri tôn giáo vụ góp phần;
Con đã thấy hai chứng nhân thánh,
Dám giảng đạo giữa đại nạn mạnh,
Thấy hai Babylon đổ rồi,
Trái đầu mùa, mùa gặt lên trời,
Con đã thấy lò ép nho đỏ,
Bầy kên kên dọn sạch mọi chỗ,
Đấng cỡi ngựa bạch con thỏa vui,
Hai con thú, con rồng nhốt rồi;
Đã thấy nhiều ngôi trong vương quốc,
Ngai trắng xử nhân loại chung cuộc;
Con đã thấy thành thánh rạng ngời,
Trên trời đất mới đến đời đời;
Xin Chúa cho những gì con thấy,
Sớm thực hiện trọn vẹn mãi mãi,
Trong con và anh em hiện thời.
M.K.
Sunday, June 5, 2022
LÀ AI THÌ CŨNG NÊN ĐỌC MỘT LẦN
Có một ông chủ nọ giàu có định cho người lái xe của mình 1 tỷ đồng nhưng bị người lái xe từ chối, câu trả lời khiến ông bất ngờ.
Ông chủ giàu có thấy nhân viên lái xe của mình đã làm việc chăm chỉ trong nhiều năm. Vì muốn người lái xe này vẫn có một cuộc sống ổn định khi về hưu, nên ông chủ này đã đưa cho người lái xe tấm séc trị giá 1 tỷ đồng.
Không ngờ lái xe này đã trả lời: “Không cần đâu ạ, trong tay tôi cũng đã có hơn chục tỷ đồng rồi”.
Ông chủ giật mình hỏi: “Anh làm lái xe, lương của anh chỉ có 5 triệu đồng một tháng, làm sao lại tích cóp được nhiều tiền như vậy?”
Lái xe trả lời: “Trong suốt quá trình lái xe, khi ông ngồi ở đằng sau gọi điện và nói là sẽ mua đất ở đâu, tôi cũng mua một ít, ông nói mua cổ phiếu nào, tôi cũng mua một ít, hiện nay ước tính tôi cũng đã có hơn 10 tỷ đồng rồi.”
Qua câu chuyện ngắn này chúng ta có thể thấy khi chúng ta đi cùng triệu phú chúng ta có thể kiếm tiền triệu, đi cùng tỷ phú chúng ta có thể kiếm tiền tỷ.
Một cậy rơm rạ hoàn toàn không đáng giá một xu, nhưng nếu như nó được dùng để buộc một mớ rau cải thì nó sẽ có giá của một mớ rau cải. Nếu như nó được dùng để buộc cua biển, thì nó lại có giá đắt đỏ ngang với cua biển.
Nếu như chúng ta ở cùng với những người có lối sống tích cực thì chúng ta cũng suy nghĩ tích cực, nhưng nếu chúng ta sống cùng người tiêu cực, thì chúng ta sẽ suốt ngày than trách số phận hẩm hiu.
Có người nói rằng, cuộc đời của mỗi con người có 3 thứ may mắn nhất: Khi đi học gặp phải thầy giáo tốt, khi đi làm gặp phải tiền bối tốt, khi lập gia đình gặp phải người bạn đời tốt.
Đôi khi chỉ cần một nụ cười, hay một câu nói cũng đủ để tạo ra sự khác biệt cho cuộc sống của chúng ta, và khiến nó trở nên ý nghĩa hơn.
Điều bất hạnh nhất của chúng ta là sống với những người có lối nghĩ tiêu cực, không có kiến thức sâu rộng và cái nhìn toàn diện, điều này sẽ khiên cho cuộc sống của của ta trở nên nhạt nhẽo và vô vị.
Có câu nói rất hay rằng:
“Bạn là ai không quan trọng, mà quan trọng là bạn ở cùng với ai!”
ST.
Subscribe to:
Posts (Atom)