Lời Kinh Thánh

Chúng nghe vậy, lòng như kim châm, bèn hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ khác rằng: “Hỡi anh em, chúng tôi phải làm chi?” Phi-e-rơ bảo rằng: “Hãy ăn năn, ai nấy phải nhơn danh Jêsus Christ chịu báp-têm, để tội mình được tha, rồi sẽ nhận lãnh sự ban tứ là Thánh Linh . Công vụ 2:37-38

Friday, November 30, 2018

CHÚA LÀM CHỦ NGÔI NHÀ


Có một người đàn ông giàu có sống trong một ngôi nhà rộng lớn, xinh đẹp và sang trọng. Vào một ngày nọ ông quyết định mời Chúa đến. Ông dành cho Chúa một căn phòng đẹp nhất trong nhà. Ông nói: “Con xin Chúa ở đây với con, căn phòng này và tất cả những thứ trong phòng là của Chúa.
Tối hôm đó, sau khi kết thúc công việc của một ngày, ông chuẩn bị đi ngủ thì thình lình có những tiếng đập cửa ầm ầm bên ngoài. Ông ta khoác vội chiếc áo choàng và đi xuống tầng dưới để mở cửa. Khi mở cửa, ông thấy 3 đứa đầy tớ của Satan. Ông nhanh chóng đóng chặt cửa lại. Nhưng một trong ba đứa đầy tớ của Satan đã nắm được chân ông. Sau một hồi vùng vẫy, ông thoát được và đóng sầm cửa lại. Ông mệt mỏi trở về phòng mình, “làm sao có thể tin được chứ”, ông ta tự nghĩ “Chúa Jesus đang ở trên lầu, trong căn phòng tốt nhất trong nhà mình, mà Ngài lại ngủ trong lúc mình chống chọi với ma quỷ. Có lẽ Ngài không nghe được những tiếng ồn do ma quỷ gây ra”.

GIỎ CÁ VÀ CẦN CÂU


***
Có hai người bị đói lâu ngày, được một ông lão cho một giỏ cá và một chiếc cần câu. Một người lấy giỏ cá, người kia thì lấy cần câu, rồi họ chia tay và đường ai nấy đi. Người được giỏ cá thì ngồi ngay tại chỗ, nhóm lửa để nướng cá. Không nghĩ đến ngày mai, anh ta ngồi ăn ngấu nghiến, trong chớp mắt đã ăn hết cá mà vẫn chưa kịp biết mùi vị cá như thế nào. Không lâu sau, anh ta chết đói bên cạnh giỏ cá rỗng. Người kia vác chiếc cần câu, tiếp tục chống chọi với cái đói, khó khăn lê từng bước đi về phía biển, ước mơ tiếp tục cuộc sống với biển khơi. Nhưng khi anh ta nhìn thấy màu xanh của biển cũng là lúc chút sức lực cuối cùng của anh cũng đã hết. Anh nhìn chằm chằm về biển cả, ra đi mang theo niềm nuối tiếc vô hạn!.

MỘT CÂU CHUYỆN CẢM ĐỘNG


Câu chuyện đã xảy ra từ nhiều năm trước. Lúc đó cô Thompson đang là giáo viên của trường tiểu học ở một thị trấn nhõ tại Hoa Kỳ. Vào ngày khai giảng năm học mới, cô đứng trước những em học sinh lớp 5, nhìn cả lớp và nơi cô sẽ yêu thương tất cả các học sinh như nhau. Nhưng thực ra cô biết mình sẽ không làm được điều đó bởi cô đã nhìn thấy cậu học sinh Teddy Stoddard ngồi lù lù ngay bàn đầu. Năm ngoái cô đã từng biết Teddy và thấy cậu bé cư xử không đẹp với bạn bè, quần áo thì lôi thôi lếch thếch, còn người ngợm thì lại quá bẩn thỉu.

Sunday, November 25, 2018