Lời Kinh Thánh

Chúng nghe vậy, lòng như kim châm, bèn hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ khác rằng: “Hỡi anh em, chúng tôi phải làm chi?” Phi-e-rơ bảo rằng: “Hãy ăn năn, ai nấy phải nhơn danh Jêsus Christ chịu báp-têm, để tội mình được tha, rồi sẽ nhận lãnh sự ban tứ là Thánh Linh . Công vụ 2:37-38

Saturday, January 12, 2013

Sự Sát Sanh



Tết đến, vào những ngày đầu năm mới, để có lễ ra mắt ông bà trong mùng ba Tết, từ sáng sớm người ta đã chuẩn bị gà chéo cánh khắp nơi nhang đèn nghi ngút đặng cúng làm lễ ra mắt tại gia. Dĩ nhiên ngày này cả nước Việt Nam có biết bao con gà bị sát sanh làm lễ vật, do phong tục cổ truyền này có từ nghìn xưa nào ai ngăn cấm được! Giới luật đạo Phật đã có hơn hai ngàn năm lâu như thế cũng không thể bác bỏ, dù là gia đình Phật tử phát xuất từ sự thờ cúng tổ tiên, thế mà đều “bó tay”. Vậy thử hỏi giới cấm này có thực hành được chăng hay chỉ tuân hành trong giới tăng ni? Vì tôi chỉ thấy các chùa Bắc Tông tu sỹ chấp trường chay và số ít Phật tử chấp hành theo. Dù sao thì sự cấm sát sanh là một giới luật đáng cho chúng ta nêu lên xem có sự hữu ích và tác hại chi trong đời sống trường chay.

Xuân Bất Tận.



 
Cứ đến mùa này nhớ lại Xuân
Mặc dầu băng giá tuyết đầy sân
Đốt hương trừ tịch dâng vài nén
Tặng bạn tâm tri thảo mấy vần
Nhắm mắt mơ màng mai cúc nở
Lắng nghe văng vẳng khách chuông ngân
Càng tìm xuân cũ càng day dứt
Một mãnh u hoài tưởng cố nhân

             Thi sĩ Bằng Vân

CON ĐƯỜNG PHẢI ĐI



 
Chúng ta trong Chúa yêu thương
Thế gian là những con đường khổ đau
Bon chen, danh lợi giành nhau
Vì tiền, vì sắc, mưu sâu hại người

MỘT THUỞ LẠC ĐƯỜNG


 
Ngày xưa một thuở lạc đường
Để cho danh lợi vấn vương cuộc đời
Giờ đây có Chúa trên trời
Dẫn đưa tới cõi đời đời thái an.

Sunday, January 6, 2013

Ý Nghĩa Đời Sống



Hôm đó là ngày đầu năm Dương Lịch, ông Tâm được nghỉ làm nhưng ông cảm thấy mệt mỏi, chán nản lạ lùng. Sống ở miền nam California, việc mà nhiều người thường làm trong ngày đầu năm là xem Diễn hành Đại Hội Hoa Hồng (Rose Parade), đến tận nơi xem hoặc xem trên ti-vi. Ông Tâm sống ở Mỹ đã hơn hai mươi năm. Những năm đầu ông thấy xứ người có nhiều điều hay và mới lạ, đem lại cho ông nhiều thích thú, nhưng dần dần ông thấy cái gì cũng nhàm chán. Một phần vì tuổi tác, nhưng phần lớn là vì ông thấy đời sống chẳng có gì vui thích. Suốt tuần lo đi làm, cuối tuần được nghỉ. Cuối tháng phải lo trả tiền này tiền kia, cuối năm thì lo chuyện thuế má. Hết năm này qua năm khác, năm nào cũng chừng đó chuyện, chừng đó ngày lễ lặp đi lặp lại. 

Món Canh Gà Cho Tâm Hồn





Công việc luôn tự mở rộng ra để chiếm đủ thời gian được ấn định cho nó. 

Định luật PARKINSON




1.Hãy nghiền nát nỗi sợ hãi và học hỏi mọi điều bạn muốn.

Barabbas – Phần 6b



Tác giả: Par Lagerkvist
Người dịch: Hướng Dương


Trong thời gian ở nhà mụ to béo, có lần Ba-ra-ba cũng đi phố. Và đây, là việc đã xảy đến cho gã vào một trong những lần đi ít ỏi đó.
Gã vào một ngôi nhà chỉ giống như một cái chái thấp, có vài lỗ thông hơi để cho ánh sáng vào. Từ những lỗ thông hơi đó cũng tiết ra một mùi nồng nồng của da thú, của các loại nước cường toan và những mùi gì gã cũng không biết nữa. Có lẽ đây là một xưởng thuộc da, dầu nó không ở trong khu phố của các thợ thuộc da, nhưng nằm dưới chân núi của một Đền Thờ, về phía thung lũng Xết Rôn. Chắc đây là một trong những xưởng để thuộc da những con thú được dùng làm sinh tế trong Đền Thờ. Nhưng người ta không còn dùng đến nó nữa. Người ta chứa những thùng lớn để dài theo các vách tường đều trống rỗng, dầu chúng vẫn còn giữ lại mùi hôi… Dưới đất là những đống vỏ cây sồi, những rác rến và đồ dơ đủ loại mà người ta dẫm lên trên.