Lời Kinh Thánh

Chúng nghe vậy, lòng như kim châm, bèn hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ khác rằng: “Hỡi anh em, chúng tôi phải làm chi?” Phi-e-rơ bảo rằng: “Hãy ăn năn, ai nấy phải nhơn danh Jêsus Christ chịu báp-têm, để tội mình được tha, rồi sẽ nhận lãnh sự ban tứ là Thánh Linh . Công vụ 2:37-38

Saturday, July 20, 2019

Gia-cốp Và Ra-chên



Bài xướng: TÌNH CHÀNG GIA CỐP 
(SÁNG THẾ KÝ 29:1-20) 

Lưu lạc ai xui khiến bước chàng 
Gửi thân quê Ngoại xứ CHA RAN, 
Tơ tình đã vướng từ thiên cổ, 
Ân nghĩa khôn phai tựa đá vàng, 
Đêm đợi ngày mong, lòng chẳng nản, 
Năm tàn tháng lụn, dạ còn vương, 
Bảy năm xem chỉ đôi ba bữa, 
Bể ái nguồn ân đắp cứ tràn. 

Ra Khỏi Và Bước Vào



Anh em rao truyền công đức vĩ đại của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đưa vào vùng ánh sáng diệu kỳ của Ngài. (1 Phi-e-rơ 2:9 ) 

 

Cuộc đời như một chuyến đi, 
Từ lúc khởi điểm đến khi về nhà. 
Có nhiều hạnh phúc quanh ta, 
Có nhiều đau khổ xảy ra hành trình. 


Lý Do Phải Tin Chúa


“Đức Giê-hô-va thương xót kẻ kính sợ Ngài, Khác nào cha thương xót con cái mình vậy.” – Thi-thiên 103:13 
“Vì nguồn sự sống ở nơi Chúa; Trong ánh sáng Chúa chúng tôi thấy sự sáng.” – Thi-thiên 36:9 
“Nguyện đồng ruộng và mọi vật ở trong đó đều hớn hở; Bấy giờ những cây cối trong rừng đều sẽ hát mừng rỡ 13 Trước mặt Đức Giê-hô-va; vì Ngài đến, Ngài đến đặng đoán xét thế gian; Ngài sẽ lấy sự công bình đoán xét thế gian, Dùng sự ngay thẳng mà đoán xét muôn dân.” - .” – Thi-thiên 96:12-13 
-

Tại sao tin Đức Chúa Trời? 
Vì Ngài thương xót con người chúng ta, 
Tình Ngài hằng hữu bao la, 
Làm sao có thể bỏ qua Tình Ngài! 
Nhìn xem sông núi tháng ngày, 
Ruộng đồng ngũ cốc tỏ bày quyền năng, 
Mọi điều mọi thứ ta cần, 
Đều do Thánh Chúa ban ân tràn đầy! 
Ngài cầm sự sống trong tay, 
Ban cho hơi thở từng giây từng giờ, 
Chúa là Đấng đáng tôn thờ, 
Tại sao ta lại chần chờ chẳng tin? 
Ngài là Ánh Sáng hiển vinh, 
Xét xem hết mọi nhân tình thế gian, 
Nếu ai bất kể không màng, 
Sống trong tội lỗi chóng tàn qua mau, 
Thì khi Chúa đến sẽ đau, 
Vì Ngài đoán xét không sao đo lường, 
Linh hồn không khỏi tai ương, 
Không tin thì phải đến đường chết thôi, 
Nghiến răng, khóc lóc, than ôi, 
Bấy giờ đã muộn quá rồi còn đâu! 
Ta nên tin nhận, nguyện cầu, 
Ăn năn tội lỗi, phục đầu trước Cha, 
Xin Ngài thương xót thứ tha, 
Hết lòng kính sợ, ngợi ca Danh Trời! 

Tiểu Minh Ngọc