"Ai tưởng mình đứng, hãy giữ kẻo ngã!"
Chỉ một cú vấp ngã là cuộc sống con người có thể thay đổi hoàn toàn,
cuộc thay đổi không thể kềm hãm xoay chuyển. Sự đau đớn thể xác đi kèm
với nỗi vật vã tâm thần. Đây là mối ưu tư, ám ảnh của tuổi vàng khắp
chốn. Con
người sống lâu hơn, ít bệnh tật hơn nhưng tuổi thọ lâu dài kia có những
khúc quanh không như ý. Cơ thể trải qua những biến chuyển cần sự thích
nghi và chấp nhận từ mỗi cá nhân. Ôi chao, biết bao nhiêu là biến chuyển
trong thân thể mong manh kia sau 70 – 80 năm dãi dầu với thời gian?
Mắt nhìn không còn tinh anh. Tai nghe không còn tỏ tường, có vị còn
chịu chứng giác chẳng còn “cảm” được một mùi hương nhẹ nên vị giác hầu
như mòn mỏi. Khoảng 70% khả năng “nếm” đến từ khả năng “ngửi”. Rượu
[ngon] không còn giữ được hương vị cũ dù vẫn mang lại cảm giác lâng lâng
và đôi khi còn gây chuếnh choáng nhanh chóng không ngờ. Bắp thịt không
mạnh mẽ như trước, khuân vác một món gì cũng khó khăn. Khớp xương ê ẩm
khiến việc xê dịch chậm chạp… Chưa kể sự thăng bằng, balance, kết hợp từ
khả năng nhìn thấy, sức mạnh của bắp thịt, và khả năng cảm nhận vị trí
của thân thể (proprioception) trong môi trường chung quanh, cũng sút
giảm qua thời gian. Và cuộc sống có thể đến khúc ngoặt không ngờ khi
trượt chân, vấp ngã.