Lời Kinh Thánh

Chúng nghe vậy, lòng như kim châm, bèn hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ khác rằng: “Hỡi anh em, chúng tôi phải làm chi?” Phi-e-rơ bảo rằng: “Hãy ăn năn, ai nấy phải nhơn danh Jêsus Christ chịu báp-têm, để tội mình được tha, rồi sẽ nhận lãnh sự ban tứ là Thánh Linh . Công vụ 2:37-38

Tuesday, February 1, 2022

NHỮNG ĐỨA CON HIỂU THẢO !

Mấy chiếc xe hơi đỗ xịch trước nhà, chiếc màu trắng, chiếc màu đen, chiếc màu đỏ nối đuôi nhau sáng loà cả mắt. Bà Phúc xỏ vội đôi dép rồi lom khom ra phía sân nhìn, hóa ra là ba đứa con bà sáng nay rủ nhau đi ăn sáng tiệm chay ngoài phố giờ về rủ nhau chuẩn bị lên chùa vì hôm nay là rằm tháng bảy lễ Vu Lan báo hiếu !

Bà Phúc nay đã 75 tuổi góa chồng từ lúc 48 tuổi vì chẳng may ông Phúc bị tai biến qua đời. Gần 30 năm bà Phúc một mình tận tuỵ bám vào cửa hàng tạp hóa và mảnh đất vườn do hai ông bà tạo dựng để nuôi ba đứa con hai gái một trai khôn lớn, học hành nên người, công việc làm ăn thành đạt, dựng vợ gã chồng đầy đủ.
Bà thấy mình tuổi cao nên cũng đã cắt đất chia đều cho ba đứa con ,mỗi đứa 15m tới tính ra là được ba nền, nếu chẳng may bà có qua đời thì chị em cũng không nồi da xáo thịt.
Bà Phúc vẫn ở căn nhà cấp bốn đơn giản bề ngang 5 m tới , giữa nhà bà đặt bàn thờ chồng để sớm hôm nhang khói, đỡ quạnh quẽ cô đơn lúc tuổi xế chiều .
Khoảnh đất của bà do chính phủ mở rộng đường nên bỗng dưng trở thành mặt phố, do đó giá trị lên gấp mấy chục lần, các con bà chỉ cần bán một nền thì có thể xây nhà lầu sắm xe hơi.
Bà vui mừng cho các con!
Các con bà lục tục mang lễ vật sắp xếp vào các xe đủ các loại bà Phúc thấy hoa cả mắt, cô con gái thứ hai đưa một hộp thức ăn bảo đứa con trai học lớp ba mang vào cho bà ngoại để ăn sáng , thằng cu nhảy chân sáo vào đưa hộp thức ăn cho bà, không quên ôm bà ngoại một cái rồi chạy ra nhảy phóc lên xe. Bà mở hộp thấy bún chay, bà đang muốn ốm dự là chẳng ăn được gì!
Bà Phúc hai hôm nay thấy mệt trong người, ngày thường bà thích tự nấu ăn, chiều hôm qua bà nhờ con dâu nấu cho bà nồi cháo, bà ăn vẫn còn . Hôm nay bà nghĩ chắc ngày lễ mấy con bà sẽ hội tụ lại đây để nấu nướng xúm xít vui vẻ cùng bà.
Tự dưng thấy chúng lũ lượt kéo lên chùa nên bà chưng hửng, mấy chiếc xe đã nổ máy, bà Phúc hỏi với theo :
--- Thế trưa, chiều các con có về không, mẹ mệt trưa nầy mẹ chưa biết ăn gì!
Cô con gái lớn thò đầu ra cửa xe nói lại :
--- Mẹ nấu mì tôm ăn đỡ đi. Hôm nay lễ Vu Lan báo hiếu, chúng con bận đi chùa lễ Phật, trưa và chiều nay tụi con ăn cơm ở chùa rồi!
Bà Phúc lặng lẽ quay vào, nhìn lên bàn thờ chồng bà rân rấn nước mắt!
Bà tên Phúc, nhưng bà thật vô phúc!
Tác giả : Ngọc Hàn Thuyên
(Truyện viết theo sự thật ngoài đời.