Lời Kinh Thánh

Chúng nghe vậy, lòng như kim châm, bèn hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ khác rằng: “Hỡi anh em, chúng tôi phải làm chi?” Phi-e-rơ bảo rằng: “Hãy ăn năn, ai nấy phải nhơn danh Jêsus Christ chịu báp-têm, để tội mình được tha, rồi sẽ nhận lãnh sự ban tứ là Thánh Linh . Công vụ 2:37-38

Monday, August 22, 2011

Những điều cần nói trước khi kết hôn

Những điều cần nói trước khi kết hôn

Kết hôn là một bước quan trọng sẽ thay đổi cuộc sống. Vì thế hãy chắc chắn rằng cả hai bạn đã có thời gian thảo luận vài điều trước khi quyết định sống chung với nhau.


1. "Chúng ta cần giữ gìn cho nhau"
Quá nhiều người trong khi hẹn hò vì do ép buộc hoặc tự nguyện đã vội vã “vượt rào” với ý nghĩ tình dục là một phần không thể thiếu của đời sống hôn nhân, vì thế cần hòa hợp trước khi quyết định sống chung. Và sau khi kết hôn, họ bắt đầu cảm nhận rằng tình dục không phải là điều quan trọng quyết định một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Vì vậy, hãy cố gắng ngăn cản, đừng để cho mọi việc đi quá giới hạn cho đến khi kết hôn. Hãy cố gắng xây dựng mối quan hệ của bạn vì lợi ích, nhân cách, và mong muốn của bạn đời tương lai của bạn.
2. "Có điều gì trong quá khứ của em làm phiền anh?"
Câu hỏi này không có nghĩa là bạn phải kể toàn bộ câu chuyện quá khứ của mình với anh ấy. Tuy nhiên trong khuôn khổ nào đó, bạn cũng cần phải đưa vấn đề này ra thảo luận. Một số điều trong quá khứ có thể sẽ tốt hơn nếu nói ra, đặc biệt là về người yêu cũ. Mang chủ đề nhạy cảm ra để bàn bạc trước đám cưới quả là một chuyện không hề dễ dàng, song đó là vấn đề bạn cần giải quyết vì nó sẽ chấm dứt hoàn toàn những khó khăn trong cảm xúc của cả hai người, bao gồm cả việc ghen tuông.

3. "Dù cuộc sống thế nào chúng ta hãy tôn trọng lẫn nhau"
Kết hôn là sợi dây ràng buộc hai người với nhau, điều đó không có nghĩa là bạn phải cam chịu, nhẫn nhịn trước mọi hành động không tôn trọng bạn của người ấy. Cho dù một trong hai có lợi thế về mặt nào đó hơn không đồng nghĩa với việc người kia phải nhường nhịn và chịu ấm ức. Vì vậy trước khi kết hôn, hai bạn nên ngồi lại với nhau để cùng thống nhất sự tôn trọng lẫn nhau trong cuộc sống vợ chồng.

4. "Chúng ta đôi khi cần phải có không gian riêng"
Đừng tự lừa dối bản thân mình vì người khác. Bạn nên chắc chắn rằng mình kết hôn để cùng nửa kia của mình tạo ra một gia đình duy nhất, mang đặc thù và cá tính riêng của cả hai người chứ không phải vì phụ thuộc vào bất cứ điều gì.
Bạn không thể sống với một người nào đó mà không bị ảnh hưởng bởi thói quen của họ. Do đó chắc chắn sẽ có một số điều hai bạn cần điều chỉnh để hợp với nhau hơn. Tuy nhiên, điều quan trọng là bạn vẫn giữ được mình. Hãy cùng nhau làm mọi thứ nhưng cũng dành thời gian làm gì đó một mình. Điều quan trọng là các bạn đều cần phải có thời gian, không gian riêng để thích nghi với những sở thích và yêu cầu của nhau.

5. "Chúng ta sẽ luôn hỗ trợ lẫn nhau"
Cuộc sống hôn nhân với nhiều người không còn là màu hồng như thuở mới yêu, mà sẽ có những khó khăn, vấp váp các bạn phải trải qua. Do đó sự hỗ trợ, giúp đỡ lẫn nhau là vô cùng quan trọng để vượt qua mọi khó khăn. Cả bạn và người ấy nên xác định rõ tầm quan trọng của sự giúp đỡ lẫn nhau trong cuộc sống bởi lúc này các bạn đã kết hợp nhau thành một gia đình.
Viet Bao (Theo Afamily)

Giá có ai đó giúp em khỏi lạc đường

Chiều Hà Nội buồn, chỉ có tiếng gió thoảng qua xen lẫn tiếng thở dài tiếc nuối. Chẳng biết ai đó đã vô tình đi ngang đời em đánh rơi nỗi nhớ thương, gieo vào lòng người con gái mười tám tuổi một niềm hy vọng.
Chuyện đã qua lâu rồi, nhưng mỗi khi nghĩ tới, em vẫn thấy nỗi đau như vết cứa trong lòng mang những ký ức ngày xưa trở lại. Tự nhủ mình là người rộng lượng, lý trí đã quy thuận nhưng con tim không biết tự bằng lòng. Ngày hôm nay, cũng một ngày trời mưa như hôm đó của năm năm về trước, em vội vàng chạy vào văn phòng cho kịp buổi họp và bất chợt gặp lại anh trong vai một vị giám đốc thành đạt - nơi công ty em đang làm việc.

Anh của hôm nay và trước kia vẫn vậy, một dáng người cao gầy và một nụ cười rất khẽ đủ làm mê hoặc trái tim của những cô gái vốn yếu ớt như em. Tự hỏi lòng mình liệu đã quên chuyện cũ chưa? Em không tìm thấy cho mình câu trả lời nhưng lại cũng không muốn tìm kiếm, bởi hình như em đã tha thứ. Có người con gái nào vĩ đại như em không anh? Có người con gái nào chấp nhận ra đi để người yêu mình đến với cô bạn thân nhất như em không? Em dám chắc với anh rằng, sẽ chẳng có ai như em đâu, và cũng sẽ chẳng có người con gái nào đủ can đảm đứng lại nhìn anh và cô bạn thân trao nhau những nụ hôn nồng thắm nhất….

Em bỏ đi không phải vì em hèn nhát, cũng không phải vì em đã bỏ qua, mà vì em hiểu rằng chỉ có ở bên cô ấy, anh mới hạnh phúc. Em chưa bao giờ oán trách anh vì điều đó, nhưng em lại hận vì anh đã nói dối em. Cảm giác lòng tự ái bị tổn thương không cho phép con bé kiêu hãnh như em đứng lại van xin một lý do để mình chấp nhận. Em ra đi dù bản thân mình không phải là người thứ ba.

Sau bao năm trời như vậy, lẽ ra em vẫn nghĩ rằng anh đang hạnh phúc với người con gái anh thật lòng yêu. Nhưng có chuyện gì xảy ra thế? Ngày hôm nay anh là một doanh nhân thành đạt, anh có mọi thứ mình muốn nhưng anh vẫn là người độc thân. Anh đến công ty trong vai một người giám đốc uy nghiêm và quyền lực để rồi đến tối trở về nhà, anh lặng lẽ úp cho mình một gói mỳ nguội ngắt trong căn nhà thiếu vằng bàn tay phụ nữ. 

Lặng nhìn bàn tay cầm chiếc thìa gõ lanh canh những âm hưởng vô định trong ly cà phê đắng ngắt, anh chẳng nói gì ngoài việc nén những tiếng thở dài. Em cũng không hỏi vì em hiểu, anh vẫn như ngày xưa, chỉ  khác rằng anh không dám nhìn vào mắt em. Vì anh sợ phải nói lời xin lỗi. Con tim em không tha thứ, hay đã bằng lòng khi đôi bàn tay anh nắm chặt đôi bàn tay em. Khó lắm, em muốn giằng mạnh tay ra để anh hiểu sự tức giận từ những năm tháng trước đây đến giờ vẫn như một kỷ niệm buồn. Nhưng chẳng hiểu sao em lặng yên để anh nắm đôi bàn tay đó mà không nói một lời.

Chiều nay trời lại mưa, những hạt mưa cứ rơi như trút vào lòng người thêm một gánh nặng. Hình như em đã lạc đường, muốn tìm cho mình một lối ra nhưng lại không dám bước thử vì sợ mình lại nhầm phương hướng như trước đây. Em sẽ đến với anh, chấp nhận từ bỏ tất cả để được quay về với những hồi ức tuổi mười tám hay quên anh đi để tiếp tục cuộc sống với người con trai yêu em hơn cả chính bản thân mình? Những suy nghĩ lặng lẽ như dòng nước chảy ngược mà em đang phải gồng mình để không bị cuốn theo. Trách mình sao thiếu bản lĩnh.

Người ta thường bảo, “khi yêu ai đó, đừng viết tên họ vào hình trái tim mà hãy viết vào một vòng tròn. Bởi vòng tròn không có điểm đầu và cũng không có điểm cuối. Bạn không thể biết vì sao mình yêu người đó và tốt nhất là tình yêu đó không bao giờ có điểm kết thúc…”.
Có phải chăng chính vì suy nghĩ đem toàn bộ những tình cảm đầu đời của em đặt vào vòng tròn đó mà giờ đây, em không thể tìm cho mình một câu trả lời đủ làm con tim em quy thuận. Thấy dòng đời sao lắm chông gai. Hơn bao giờ hết, em mong muốn có một ngôi sao băng như thủa bé vẫn thường xuất hiện trong giấc mơ để em thực hiện được điều ước của mình. Nhở nhoi lắm, nhưng giá mà, có ai đó giúp em khỏi lạc đường!
Viet Bao (Theo Dan tri)

Tôi sắp ly hôn vì không tìm được tiếng nói chung với chồng


Chúng tôi khác biệt nhau hoàn toàn về mọi mặt, chồng tôi là người có tính cách gia trưởng, tư tưởng vẫn còn nặng nề quan niệm của lối sống cũ, sống khép kín và tự ti trước xã hội. Tôi là người bản tính mạnh mẽ, lạc quan và tự chủ trong cuộc sống của mình. (Jane Nguyen)
>Làm sao tránh cho con bị tổn thương khi cha mẹ ly hôn?

Đọc bài viết của anh Tuấn, mặc dù anh không kể rõ chi tiết, nhưng tôi hoàn toàn hiểu hoàn cảnh và những xung đột xảy ra trong gia đình anh. Điều đó chứng tỏ một thực tế của xã hội hiện nay, càng ngày tỷ lệ ly hôn ngày càng tăng.

Nguyên nhân của việc đó là ngày nay chúng ta đang sống trong một xã hội đầy đủ vật chất hơn và tự chủ hơn. Những lo toan về cuộc sống vật chất ít hơn và quan niệm về sự ly hôn đỡ khắt khe hơn so với những người sống trong xã hội cũ. Và chúng ta đang dần dần tìm lại cho mình cuộc sống trong tâm hồn đúng ý nghĩa của nó.

Tôi đã lập gia đình được 5 năm và có một con gái. Trước khi kết hôn chúng tôi đã trải qua vài năm làm bạn và yêu nhau. Từ những năm tháng đó tôi đã cảm nhận rằng tính cách tôi và anh ấy không hợp nhau, thường xuyên xảy ra những trận cãi cọ và thậm chí một vài lần anh còn đánh tôi và xúc phạm tôi thậm tệ.
Nhưng rồi hiểu hoàn cảnh của anh, gia đình anh nghèo và bố mẹ đều ở nông thôn, để sống và tồn tại được ở thành phố là một việc vô cùng khó khăn đối với những người xuất thân tỉnh lẻ như chúng tôi, chúng tôi nương tựa vào nhau để tồn tại, đó là nguyên nhân quyết định cho cuộc hôn nhân của hai chúng tôi.

Cũng như tôi đã dự đoán, cuộc sống sau hôn nhân của chúng tôi hoàn toàn là những ngày tháng buồn tẻ và đầy rẫy những xung đột. Chúng tôi khác biệt nhau hoàn toàn về mọi mặt, chồng tôi là người có tính cách gia trưởng, tư tưởng vẫn còn nặng nề quan niệm của lối sống cũ, sống khép kín và tự ti trước xã hội, mong muốn vợ mình chỉ là một người đàn bà của gia đình, hết giờ làm việc là về nhà, phục vụ chồng con, không quan hệ xã hội, không bạn bè, không học hành để tiến thân... Chồng tôi không phải là trụ cột chính của gia đình về mặt kinh tế.

Tôi là người bản tính mạnh mẽ, lạc quan và tự chủ trong cuộc sống của mình. Tôi không chấp nhận cuộc sống khép kín, luôn tìm cách để vượt qua mọi khó khăn và vươn lên trong xã hội. Mặc dù vậy tôi vẫn tranh thủ hết thời gian mình có để chăm sóc gia đình, đôi khi có những lúc công việc bận rộn, cần đến sự chia sẻ của người chồng, nhưng anh ấy phủi tay và bỏ mặc, nếu có làm thì cũng phải hậm hực nhiếc móc vợ.

Hiện nay chúng tôi đã không cùng sống trong một mái nhà, nhưng chưa chính thức ly hôn. Thỉnh thoảng chồng tôi đến thăm hai mẹ con. Những va chạm và bất đồng trong cuộc sống hằng ngày không còn, nhưng tình yêu trước kia không có thì nay lại càng không có. Anh đã từng đối xử với tôi rất thậm tệ, những trận đòn diễn ra hằng tháng, có những khi lý do chỉ vì nửa đêm mệt mỏi không đáp ứng nhu cầu cho chồng hay khi ốm nghén không phục vụ được gia đình, ngoài ra còn vô vàn những nguyên nhân khác...

Nhưng từ đáy lòng, tôi thực sự mong muốn anh có thể tìm được người phụ nữ khác có thể chăm sóc và mang lại niềm vui cho anh tốt hơn tôi và là người phụ nữ của gia đình như anh mong muốn. Tôi chưa từng vì một người đàn ông nào khác mà có ý định phản bội chồng, hiện nay tôi cũng chỉ có vài người bạn để tâm sự lúc vui buồn. Nhưng tôi nghĩ rằng việc ly hôn đối với chúng tôi là cần thiết bởi mỗi người đều có một tâm hồn, có tình cảm, đó chính là nhân tố để cuộc sống trở nên ý nghĩa.

Chúng ta không phải chỉ là một cái máy để hằng ngày đi làm, mang vật chất về nuôi sống gia đình và chỉ có như thế. Chúng ta có bổn phận nuôi dưỡng con cái trưởng thành rồi khi chúng lớn lên, chúng sẽ có cuộc sống và hạnh phúc riêng của chúng mà lúc đó chúng ta chỉ là những người hỗ trợ chứ không có quyền quyết định.

Đối với anh Tuấn, tôi nghĩ rằng anh hãy dành cho mình một thời gian tĩnh lặng để suy nghĩ, liệu anh có thể tìm được sự hòa hợp với người vợ cũ của mình nữa hay không? Và trong thời gian đó anh cũng nên nhìn nhận lại tình cảm của mình và người bạn gái kia? Anh đã hiểu cô ấy sâu sắc chưa?
Đối với các con anh, nếu anh quyết định ly dị, anh nên dành cho chúng sự chăm sóc tốt nhất, thậm chí thuyết phục cả người bạn gái của mình hãy giúp anh việc đó để tránh cho chúng những tổn thương về tinh thần. Chúc anh có quyết định sáng suốt và hạnh phúc.

Thân mến,
Ngọc Hoa