Lời Kinh Thánh

Chúng nghe vậy, lòng như kim châm, bèn hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ khác rằng: “Hỡi anh em, chúng tôi phải làm chi?” Phi-e-rơ bảo rằng: “Hãy ăn năn, ai nấy phải nhơn danh Jêsus Christ chịu báp-têm, để tội mình được tha, rồi sẽ nhận lãnh sự ban tứ là Thánh Linh . Công vụ 2:37-38

Sunday, July 7, 2013

Sự Tự Do Có Một Giá Phải Trả


skyline-fireworks-A16-308.gifSự công chính dấy một đất nước lên, nhưng tội lỗi là một sĩ nhục cho bất cứ dân tộc nào.

Chính Đức-Chúa-Trời đặt giấc mơ của người Mỹ vào trong lòng của các bậc tiền bối sáng lập đất nước chúng ta, đó là điều tôi tin quyết. Chính quyền của chúng ta được đâm rễ trong Đấng tối cao, được hành thành bởi những con người dũng cảm, biết rằng chính Chúa tạo nên con người và ban cho con người  những quyền hạn, "được Đấng Tạo Hoá ban cho một số quyền bất khả xâm phạm". Thật vậy, bản hiến pháp của chúng ta được khai sanh, giữa lúc cơn phục hưng  được bùng nổ. Cha ông của chúng ta biết rằng chính quyền không cho ai quyền hạn cả. Nó không có quyền ban cho, Đức-Chúa-Trời ban cho những quyền hạn. Vai trò của chính quyền là bảo vệ những quyền mà Thượng Đế ban cho con người.

Lý do duy nhất mà đất nước của chúng ta vĩ đại là vì ơn phước của Chúa.


Đức-Chúa-Trời nâng cao đất nước của chúng ta từ lúc ban đầu.
Sự công bình nâng cao một đất nước, khi con người vâng lời Chúa, Chúa sẳn lòng ban phước. Có nhiều người đã quên rằng đất nước này vĩ đại, vì nó được sanh ra giữa những ngọn lửa phục hưng.

Từ năm 1740 đến 1770, ngọn lửa phục hưng lan tràn khắp đất nước này. Jonathan Edwards, Georges Whitfield và nhiều diễn giả phục hưng nổi tiếng rao giảng khắp nơi và Chúa ban cho nước Mỹ một sự thức tỉnh thuộc linh  mạnh  mẽ. Thật vậy, điều này được gọi là cơn phấn hưng lớn. Ngay cả những sử gia ở ngoài đời, cũng bắt buộc cũng phải thừa nhận là có một sự thức tỉnh lớn.

Từ cơn thức tỉnh này, con người có được phẩm hạnh và từ phẩm hạnh này có được bản hiến pháp.

hand praying.gif
Hiến pháp được viết ra bởi những người có phẩm hạnh, cho những người có phẩm hạnh. Họ tin rằng con người phải có phẩm hạnh, bởi vì cha ông của chúng ta không tin vào một chính quyền lớn, họ tin là mỗi cá nhân phải chấp nhận trách nhiệm riêng, phẩm hạnh là sự chấp nhận trách nhiệm. Đó là sự làm việc cực nhọc. Nếu dân tộc Mỹ không có phẩm hạnh, hiến pháp không thi hành được, cuối cùng, đất nước của chúng ta sẽ thất bại. nếu không có phẩm hạnh. "Cái  giá của sự tự do là sự cảnh giác không ngừng". Jefferson nói.


Tò mò muốn biết điều gì khiến đất nước của chúng ta được vĩ đại  như thế và quyết tâm khám phá đó là điều gì, nhà triết học nổi tiếng của Pháp, Alexis de Tocqueville quyết định làm một chuyến viếng thăm nước Mỹ, năm 1831, ông khám phá ra là không phải nhờ những tài nguyên thiên nhiên của chúng ta, sự chân thật của chúng ta, hay sự giàu có của chúng ta. Ông viết: "chỉ khi tôi đến những nhà thờ ở Mỹ, và nghe giảng từ những bục giảng, về sự nóng cháy của sự công bình, lúc đó tôi hiểu được bí quyết của sự xuất chúng và sức mạnh của nước  Mỹ. Nước Mỹ vĩ đại vì nước Mỹ  tốt lành, và nếu nước Mỹ không tốt lành nữa, nước Mỹ sẽ không còn vĩ đại nữa". Những lời nói của Alexis cũng giống như những điều Salômôn nói từ xưa.

Sự công bình dấy một đất nước lên:
Nếu sự công bình dấy một đất nước lên thì điều ngược lại cũng đúng nữa.
Tội lỗi là một sự sĩ nhục cho bất cứ dân tộc nào. Khi không có sự công bình nữa, điều này sẽ hủy diệt một đất nước và sẽ dẫn đến sự suy vong của bất cứ dân tộc nào.
Tôi muốn nói cho bạn biết hiểm hoạ của đất nước Mỹ là Chúa, Ngài là hy vọng duy nhất của chúng ta, nhưng Ngài cũng là hiểm họa lớn nhất của chúng ta. Tôi không sợ điều mà phe Taliban hay những tên khủng bố có thể gây ra cho chúng ta, bằng sợ điều chính Chúa sẽ làm qua những người này hay qua một người nào đó.
Phẩm hạnh là một điều thiếu trong đất nước chúng ta ngày nay, đó là sự chấp nhận trách nhiệm. Đất nước của chúng ta đã mất đi phẩm hạnh. Hãy xem điều chúng ta đang làm cho chính mình.

 Lệ thuộc và chính quyền thay vì vào Chúa, vào sự chân thật của mình và vào trách nhiệm. Chúng ta đã nghĩ là chính quyền là nguồn của mọi sự. Hiến pháp của chúng ta xác định là chính quyền phải cung ứng sự phòng thủ cho dân và phát  huy phúc lợi chung, chứ không phải chính quyền phải đề cao sự phòng thủ và cung ứng cho phúc lợi chung.

Sự ly dị: Những giá trị của gia đình đã bị coi rẻ. Từ năm 1920 tỉ lệ ly dị đã lên đến 1420 phần trăm. Những thế hệ sinh ra sau thế chiến thứ  hai đã ly dị với tỷ lệ gấp hai lần thời cha mẹ của  họ.

Sự phá thai: Bức tường tưởng niệm cuộc chiến ở Việtnam có 68.000 tên trên đó, bức tường này chạy dài 500 feet. Nếu chúng ta phải xây một đài tưởng niệm cho những em bé đã chết từ khi có luật phá thai thì sẽ có  hơn 45 ngàn tên trên đó và bức tường này sẽ dài hơn 63 dặm.

Tranh ảnh khiêu dâm: một cái ống cống bị bể đã tuôn nước dơ ra trên đất nước Mỹ. Những tài liệu trước đây đươc  thấy và bán lén lút, giờ đây được bày công khai trên những sạp báo và trong các tiệm bán thuốc và tuôn đỗ vào nhà của các gia đình Mỹ qua hệ thống truyền hình và internet.

Ma tuý và rượu: chúng ta sống trong một xã hội được tẩm ướt rượu. Những nhà quảng cáo đã thành công đến độ theo một thống kê có 95 phần trăm các sinh viên uống rượu bia. Đó là chưa kể đến việc sử dụng ma tuý lan tràn trong xã hội chúng ta và các nan đề điều này mang lại.

Tội lỗi là một điều sĩ nhục cho bất cứ dân tộc nào và khi chúng ta mất đi phẩm hạnh của mình, chúng ta mất đi sư tự do của mình. Sự tự do và trách nhiệm được gắn chặt với nhau. Đất nước của chúng ta bị sĩ nhục, dầu vậy, chúng ta hát: "xin Chúa ban phước cho nước Mỹ". Đó là một điều ngạc nhiên là Ngài chưa bôi xóa chúng ta khỏi mặt đất.

Dù như thế tôi vẫn từ chối không nói là đã quá trể cho nước Mỹ.
Có thể có một sự khai sinh một sự tự do mới. Nếu bạn học về  lịch sử của một sự phục hưng, bạn thấy là Chúa đưa sự phục hưng đến trong những ngày đen tối. Điều Chúa đã làm trước đây, Ngài có thể làm lại.  Nếu Chúa tha thứ cho một cá nhân, Ngài có thể tha thứ cho một đất nước. Hãy cầu nguyện, tìm kiếm và trông đợi sự phục hưng.

arrow.gif
Đất nước chúng ta được sinh ra trong cơn phục hưng. Có thể có sự phục hưng. Và câu trả lời không  phải ở Hoa-Thịnh-Đốn. Khi chúng ta ngay thẳng trước mặt Chúa. Chúa sẽ nghe chúng ta. II Sử Ký 7: 14 chép:"nhược bằng dân sự ta, là dân gọi bằng danh ta, hạ mình xuống, cầu nguyện, tìm kiếm mặt ta, và trở lại, bỏ con đường tà, thì ta ở trên trời sẽ nghe, tha thứ tội chúng nó, và cứu xứ họ khỏi tai vạ".


Chúng ta không cần đa số, những con số lớn không phải là điều chúng ta cần, Lenin bắt đầu cuộc cách mạng năm 1917 với vài ngàn người, Castro chiếm lấy Cuba, với một băng đảng có 80 người. Chúa Jesus bắt đầu với 12 môn đồ. Một Cơ-Đốc nhân cầu nguyện thì có giá trị hơn  1000 người không tin cậy nơi Chúa.

Chúng ta cần vào phòng riêng cầu nguyện. Hãy bước vào phòng riêng của bạn. Hãy xấp mình xuống trước mặt Chúa, cầu xin sự thương xót của Ngài. Hãy nói điều đó, hát điều đó và thật muốn như thế. "Xin Chúa chúc phước cho nước Mỹ", tin là Chúa sẽ dấy lên một cơn phục hưng.  Chúng ta cần nói: "lạy  Chúa, xin khởi động một cơn phục hưng và bắt đầu từ chính con".

Thúy Anh_TNPA chuyển ngữ theo " freedom is not free" by Adirian.