Lời Kinh Thánh

Chúng nghe vậy, lòng như kim châm, bèn hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ khác rằng: “Hỡi anh em, chúng tôi phải làm chi?” Phi-e-rơ bảo rằng: “Hãy ăn năn, ai nấy phải nhơn danh Jêsus Christ chịu báp-têm, để tội mình được tha, rồi sẽ nhận lãnh sự ban tứ là Thánh Linh . Công vụ 2:37-38

Friday, August 3, 2018

CỘNG ĐỒNG-



Khải huyền 3:20
Nầy, Ta đứng ngoài cửa mà gõ; nếu ai nghe tiếng Ta mà mở cửa cho thì Ta sẽ vào cùng người ấy, ăn bữa tối với người và người với Ta
   Lá thư gửi Lao đi-xê  trong Khải Huyền 3: 14-22 mô tả giai đoạn cuối cùng của thời đại Cơ Đốc giáo. Tại đó Chúa Jêsus phải khiển trách và lên án sự ngạo mạn và hâm hẩm thuộc linh. Bản thân Chúa phải  đứng bên ngoài bởi vì trong Cơ Đốc  giáo, Ngài bị cướp mất các quyền của mình.
   Bất thình lình chúng ta nhận ra thời đại của mình trong lời mô tả này. Chúng ta sống vào cuối thời kỳ ân sủng, ngay trước khi Chúa đến. Sự khoan dung đối với  sự tà ác và sự thờ ơ với Lời của Đức Chúa Trời đã định hình thành chủ nghĩa kiêu căng ngày nay. Ngoài sự  mô tả tiêu cực của Cơ Đốc giáo giới, bức thư gửi cho Lao đi-xê  chứa một sự khuyến khích lớn lao đối với chúng ta: Chúa Giêsu đang gõ cửa tấm lòng của chúng ta và mong muốn vun trồng mối tương giao với chúng ta. Bạn và tôi - mọi người đều được Ngài phán cách cá nhân, bởi vì có nói, "nếu ai nghe tiếng Ta " Chúng ta có muốn mở lòng ra cho Ngài để Ngài đến với chúng ta không?

   Sự thông công kín đáo này với Chúa Jêsus rất có giá trị. Bất cứ ai biết và quan tâm đến sẽ không bao giờ muốn bỏ lỡ điều đó nữa.
   Điều đó có 2 trang:
  Thứ nhất, Chúa phán: “Ta sẽ ..ăn bữa tối với người “. Anh ấy đang chia sẻ niềm vui và nỗi buồn của anh với Ta. Ta say mê quan tâm đến những gì anh ta quan tâm.
  Nhưng rồi Chúa Giê Su nói thêm, "... và người với Ta”. Bây giờ Ta nói về sở thích của Ta. --Ngài muốn cho chúng ta thấy vinh quang của Ngài và chia sẻ với chúng ta những gì Ngài quan tâm.
Khải huyền 3: 14-22: “Hãy viết cho thiên sứ của Hội Thánh Lao-đi-xê rằng: Đây là lời phán của Đấng A-men, Đấng làm chứng thành tín và chân thật, là cội nguồn công cuộc sáng tạo của Đức Chúa Trời:  ‘Ta biết các công việc của con; con không lạnh cũng không nóng. Ước gì con nóng hay lạnh thì hơn.  Vậy, vì con hâm hẩm, không nóng cũng không lạnh, nên Ta sẽ nhả con ra khỏi miệng Ta.’  Con nói: ‘Tôi giàu, tôi đã phát đạt rồi, tôi không cần gì nữa.’ Nhưng con không biết rằng mình đang cùng khổ, đáng thương, nghèo ngặt,đui mù và lõa lồ.  Vì thế, Ta khuyên con hãy mua vàng đã được thử lửa của Ta để con trở nên giàu có; mua những áo trắng và mặc vào để sự lõa lồ của con không bị lộ ra, và mua thuốc xức mắt xức vào mắt con để con thấy được.  Những người Ta yêu thì Ta quở trách, sửa phạt; vậy, hãy sốt sắng và ăn năn đi!  Nầy, Ta đứng ngoài cửa mà gõ; nếu ai nghe tiếng Ta mà mở cửa cho thì Ta sẽ vào cùng người ấy, ăn bữa tối( với người và người với Ta. Người nào thắng, Ta sẽ cho ngồi với Ta trên ngai Ta, như chính Ta đã thắng và ngồi với Cha Ta trên ngai của Ngài.  Ai có tai, hãy nghe lời Thánh Linh phán với các Hội Thánh.”
-