“Nhưng Ta phán với các con là người nghe Ta:
Hãy yêu kẻ thù mình, làm ơn cho kẻ ghét mình, 28 chúc phước cho kẻ rủa sả mình,
và cầu nguyện cho kẻ sỉ nhục mình” (Lu-ca 6:27, 28).
Đức
Chúa Trời nhiều lần thách thức chúng ta trong Lời Ngài về sự yêu thương. Chúng
ta không nên chỉ yêu thương con cái của Đức Chúa Trời, mà phải yêu những người
hàng xóm và thậm chí là kẻ thù của chúng ta nữa. Với hầu hết những người đồng
loại của mình, chúng ta cũng cố gắng đối đãi họ một cách đáng yêu. Nhưng làm thế
nào chúng ta có thể yêu những người không thích chúng ta, người thậm chí họ đã làm
chúng ta thất vọng hay làm tổn thương?
Không
cách nào có thể, nên Đức Chúa Trời sẽ không mong đợi tình yêu thương đó từ
chúng ta. Là con cái của Đức Chúa Trời, chúng ta về cơ bản có khả năng sống
trong tình yêu; và tình yêu của Đức Chúa Trời được đổ vào lòng chúng ta qua Đức
Thánh Linh (Ê-phê-sô 5: 1, 2; Rôma 5: 5). Điều này cho chúng ta thấy rằng tình
yêu mà Đức Chúa Trời mong đợi từ chúng ta không phải là một cảm giác không thể
kiểm soát mà một người có hoặc không có. Tình yêu của chúa cho là một cách sống
dựa trên sự lựa chọn ý thức của ý chí!
Sứ đồ
Phao-lô ao ước người Phi-líp "với tấm lòng yêu thương của Christ- Jêsus"(Phi-líp
1: 8). Vì vậy, ông đã có thái độ và những cảm xúc mà Đấng Christ đã hướng đến họ cho những người bạn tín đồ của
mình. Điều này giúp chúng ta đối mặt với những người ghét và sỉ nhục chúng ta.
Chúng ta không nên chờ đợi cho đến khi những cảm xúc yêu thương được đặt vào,
nhưng hãy nhớ rằng Đấng Christ cũng đã chết cho kẻ thù của chúng ta để cứu họ.
Với ước
muốn nầy của Chúa, chúng ta trở thành một, và do đó chúng ta đơn giản bắt đầu
làm tốt cho người đó, ước nguyện và cầu nguyện cho họ, nếu có thể. Với những
hành động yêu thương như vậy, tình yêu của Đức Chúa Trời sẽ mở rộng trong tấm
lòng và cuộc sống của chúng ta.-
-