Lời Kinh Thánh

Chúng nghe vậy, lòng như kim châm, bèn hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ khác rằng: “Hỡi anh em, chúng tôi phải làm chi?” Phi-e-rơ bảo rằng: “Hãy ăn năn, ai nấy phải nhơn danh Jêsus Christ chịu báp-têm, để tội mình được tha, rồi sẽ nhận lãnh sự ban tứ là Thánh Linh . Công vụ 2:37-38

Friday, June 29, 2012

Hôn Nhân Bền Lâu--2


Bài 2: Tin Cậy

Viên đá thứ hai làm nền tảng gây dựng hạnh phúc gia đình là lòng tin cậy. Vợ chồng phải tin cậy nhau mới sống với nhau được. Không những tin cậy lời nói, việc làm của nhau mà còn phải tin cậy tấm lòng của nhau. Phản nghĩa với tin cậy là nghi ngờ. Chúng ta thường nói vợ chồng tuy hai mà một, nhưng nếu hai vợ chồng cứ nghi ngờ nhau hoặc có điều giấu nhau thì chưa thật sự hiệp làm một. Chúa Giê-xu dạy: “Vợ chồng không phải là hai nữa, nhưng một thịt mà thôi. Vậy, loài người không nên phân rẽ những kẻ mà Đức Chúa Trời đã phối hợp” (Ma-thi-ơ 19:6).

Theo tiêu chuẩn của Thánh Kinh, vợ chồng là sự kết hợp toàn vẹn về mọi phương diện, cũng giống như Chúa Cứu Thế và Hội Thánh của Ngài. Vì thế, vợ chồng phải tin cậy nhau trong mọi phương diện. Tin cậy trong vấn đề tình cảm cũng như tiền bạc, trong mọi quyết định và mọi toan tính của đời sống, tin cậy tình yêu và lòng thành thật của nhau. Lòng nghi ngờ giống như những con sâu con mối, tuy nhỏ và âm thầm nhưng có thể gây những ảnh hưởng vô cùng tai hại.
Không gì làm chúng ta bị tổn thương cho bằng bị người thân nghi ngờ, nhất là khi người đó là vợ hay chồng của mình. Nếu một người cứ bị nghi ngờ hoài, người đó cũng có thể mất lòng tin tưởng vào chính mình. Có một ông chồng kia, vì những kinh nghiệm trong thời niên thiếu nên ông có tính hay nghi ngờ. Ông thường chủ trương rằng việc gì cũng phải nghi cái đã rồi hẵng tính. Khi lập gia đình, ông cũng đối xử với vợ theo chủ trương đó. Trước hết, ông nghi rằng có lẽ vợ ông không còn là một trinh nữ trong ngày cưới. Sau đó, ông nghi là vợ ông thầm yêu trộm nhớ một người bạn cũ. Người vợ phải mất bao nhiêu lời giải thích để xóa đi hai điều nghi ngờ vô căn cứ đó. Một thời gian sau, người chồng này lại nghi ngờ vợ trong việc sử dụng tiền bạc. Ông nghi là bà lấy tiền giúp cha mẹ, hay làm một điều bí mật nào đó nên việc làm ăn buôn bán không đem lại tiền lời nhiều như những người khác. Những nghi ngờ này làm bà vợ thật là khổ tâm trong suốt bao nhiêu năm mà không biết than thở với ai. Dần dần khiến bà cũng mất tin tưởng nơi chính mình.
Ở Việt Nam, ngoại trừ một số phụ nữ đi làm ngoài xã hội hoặc đi buôn bán, đa số các bà vợ chỉ quanh quẩn trong nhà, lo việc bếp núc và chăm sóc con cái. Vì thế các ông chồng dễ dàng tin cậy tình yêu và lòng chung thủy của vợ, dù chính các ông lắm khi cũng không đáng tin cậy chút nào. Ngày nay, trong xã hội mới, người đàn bà có nhiều cơ hội đi ra ngoài làm việc và giao tiếp với người chung quanh. Vì công việc đòi hỏi, nhiều khi các bà phải đi đến những nơi chồng không thể đi đến, hay tiếp xúc với những người chồng không quen biết. Các ông chồng cũng thế, vì trách nhiệm trong công việc, lắm khi phải đi xa lâu ngày hoặc đi về giờ giấc thất thường. Trong những trường hợp đó lòng tin cậy trong đời sống vợ chồng lại càng cần thiết hơn.
Có những ông chồng sống trong khổ sở vì lúc nào cũng nghi ngờ vợ. Có những trường hợp nghi ngờ hữu lý nhưng cũng có những người vì không tin cậy nhau nên nghi ngờ những chuyện thật là vô lý và vô căn cứ. Có ông chồng kia không tin vợ đến độ mỗi ngày ông để ý và ghi con số trên đồng hồ trong xe vợ để xem vợ mình có đi đến nơi nào khác ngoài việc đến sở hay không.
Một bà vợ khác thì thỉnh thoảng bất chợt gọi điện thoại đến sở để xem thử chồng có thật ở sở hay đã đi đâu với ai. Nhiều ông chồng khác khi vợ đi làm thì ở nhà lo lắng, cứ nghĩ không biết vợ mình ở nơi làm việc gặp ai và nói những chuyện gì. Từ chỗ nghi ngờ, lo lắng, các ông chồng đó đâm ra ghen tương, bực bội với vợ và không muốn vợ đi làm nữa. Khi vợ chồng đã mất lòng tin cậy đối với nhau, chúng ta thấy việc gì cũng đáng nghi và việc gì ta nghĩ cũng có thể xảy ra được. Nếu không sửa đổi để có thể tin cậy nhau, đời sống vợ chồng chỉ còn là những chuỗi ngày nghi kỵ dò xét nhau mà thôi.
Để tạo lòng tin cậy nhau, vợ chồng cần phải thành thật với nhau, trong chuyện lớn cũng như chuyện nhỏ. Đừng giấu nhau điều gì nếu thấy người bạn đời của mình cần biết điều đó. Cũng đừng nói dối nhau hoặc hứa mà không giữ lời. Khi chúng ta nói dối hoặc hứa mà không giữ lời, người kia sẽ mất lòng tin cậy chúng ta. Một khi lòng tin cậy đã mất, rất khó tạo lại. Lòng yêu thương và tin cậy thường đi đôi với nhau, khi yêu thương thật lòng, chúng ta sẽ không nghi ngờ nhau nhưng tin cậy nhau hoàn toàn. Thánh Kinh cho biết, tình yêu thật tin mọi sự. Sứ đồ Phao-lô viết: “Tình yêu khoan dung tất cả, TIN TƯỞNG tất cả, hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả” (I Cô-rinh-tô 13:7, Bản Diễn Ý).
Tin cậy cũng có nghĩa là phó thác trọn vẹn. Khi vợ chồng tin cậy nhau sẽ phó thác cả cuộc đời mình cho nhau. Vui buồn, sướng khổ hay giàu nghèo đều cùng chịu. Lòng tin cậy cũng được bày tỏ bằng sự cảm thông và chấp nhận nhau. Để tạo lòng tin cậy đối với nhau, chúng ta không những yêu thương nhau, thành thật với nhau nhưng cũng sẵn sàng chấp nhận nhau. Vợ chồng nên tránh phê bình nhau hay lên án nhau. Trái lại, hai người cần thông cảm và chấp nhận nhau. Nếu vợ chồng có thể thành thật chia xẻ tâm tình với nhau cũng như bày tỏ những điều kín giấu trong lòng mà không sợ người kia chê cười, xét đoán, hay nói lại với người khác, đó mới thật là tin cậy nhau.
Có nhiều cặp vợ chồng không tin cậy nhau điều gì cả. Từ chuyện làm ăn, tiền bạc, tình cảm, đến những quan hệ với bạn bè hay bà con hai bên, hai người đều giấu nhau. Có người đi làm lương được bao nhiêu không muốn cho vợ hay chồng biết. Hai vợ chồng mỗi người có một trương mục riêng trong ngân hàng. Khi được lãnh hưu bổng thì đem gởi cho bạn bè hay cha mẹ, vì không tin cậy người phối ngẫu. Rồi khi người này khám phá ra việc làm của người kia, lòng nghi ngờ và lòng không tin cậy lại càng gia tăng. Có những vợ chồng sống bên nhau nhưng lúc nào cũng dè dặt, e ngại, không tin cậy nhau điều gì. Hai người như có hai đời sống riêng biệt, lúc nào cũng phải nói dối để che giấu nhau. Một gia đình như thế không thể nào hạnh phúc.
Có hai vợ chồng kia, không hiểu bắt nguồn từ đâu nhưng cả hai đều không tin nhau. Chồng đi làm về trễ thì vợ ngửi áo xem có mùi nước hoa lạ nào không. Khi vợ có điện thoại thì chồng nghe lén. Thỉnh thoảng người này lục sổ sách hay “check book” của người kia để xem người đó tiêu xài tiền bạc như thế nào, có chi món tiền lớn nào cho ai mà mình không biết hay không. Vì bị nghi ngờ, theo dõi, cả hai vợ chồng đều cùng thấy khó chịu, bực bội và vì thế lại càng che giấu nhau nhiều hơn. Dần dần lòng nghi kỵ và không tin cậy trở thành một bức tường ngăn cách hai người, hai vợ chồng không còn muốn trò chuyện hay chia xẻ với nhau điều gì nữa.
Lòng tin cậy và tự tin cũng đi đôi với nhau và có ảnh hưởng trên những điều chúng ta đạt được trong đời sống. Khi được người phối ngẫu tin cậy hay tin tưởng, chính chúng ta sẽ thêm tự tin, tức là thêm tin tưởng nơi chính mình. Có nhiều ông chồng không tin cậy vợ điều gì khác ngoài việc bếp núc và chăm sóc con cái. Có những bà vợ có khả năng, muốn đi học thêm hoặc ra ngoài đi làm nhưng chồng không cho. Có người muốn học lái xe nhưng chồng không tin tưởng nên tìm cách ngăn cản. Ngược lại, có nhiều bà vợ cũng không tin tưởng khả năng của chồng nên khi thấy chồng muốn thử làm điều gì mới thì thường ngăn cản hay bàn ra chứ không khích lệ.
Thật không gì làm chúng ta buồn cho bằng bị người phối ngẫu xem thường và lúc nào cũng nói: “Chuyện đó em không làm được đâu!” “Em mà biết gì, để đó anh lo!” hoặc nói: “Anh làm sao lo nổi chuyện đó, không được đâu!” Trái lại, khi được người khác tin cậy, chúng ta được khích lệ, nhờ đó làm được nhiều việc mà không thấy mệt mỏi. Sách Châm Ngôn chương 31 ghi lại hình ảnh một người đàn bà được chồng tin cậy, nhờ đó bà làm được nhiều việc ích lợi cho chồng con, cho người trong gia đình cũng như ngoài xã hội. Thánh Kinh ghi: “Lòng người chồng tin cậy nơi nàng, người sẽ chẳng thiếu hoa lợi. Trọn đời nàng làm cho chồng được ích lợi, chớ chẳng hề sự tổn hại” (c. 11-12). Có người tin cậy bạn bè và bà con hơn vợ hay chồng. Câu họ thường nói là: “Tôi chia sẻ điều này này với anh, với chị, nhưng đừng nói cho nhà tôi biết.”
Lòng yêu thương và tin cậy luôn luôn đi đôi với nhau. Sứ đồ Phao-lô cho biết: “Tình yêu thương... chẳng nghi ngờ sự dữ” (I Cô-rinh-tô 13:5). Khi thật lòng thương yêu nhau, chúng ta sẽ không nghi ngờ điều dữ hay điều xấu cho nhau nhưng trái lại, tin cậy nhau trong mọi sự. Vợ chồng cần phải tin cậy nhau, phó thác cuộc đời mình cho nhau và cùng phó thác gia đình mình trong sự hướng dẫn của Chúa. Khi vợ chồng tin cậy nhau hoàn toàn sẽ không nghi ngờ nhau. Người này không theo dõi, thắc mắc, để ý, thủ thế, nói dối hay che giấu người kia điều gì. Hai vợ chồng tin cậy nhau sẽ chia xẻ với nhau tất cả, từ tinh thần, vật chất, tình cảm, đến những vui buồn, ưu tư, ước mơ trong đời sống. Không phân biệt cái này của anh, cái kia của tôi nhưng tất cả là của chúng ta.
Thánh Kinh cho biết, một khi yêu thương nhau thật lòng chúng ta sẽ không nghi ngờ điều dữ cho nhau. Nói như thế có nghĩa là thương nhau, chúng ta không nghĩ điều xấu cho nhau. Áp dụng trong mối quan hệ vợ chồng, khi người phối ngẫu lỡ nói hay làm điều gì khiến chúng ta phật lòng, nếu thật lòng yêu thương, ta sẽ không nghĩ là người đó có ác ý hay cố tình làm cho ta đau buồn. Trái lại, vì tin cậy vào lòng yêu thương của người đó, chúng ta sẽ thông cảm và bỏ qua cách dễ dàng. Nếu vợ chồng không tin cậy nhau, đời sống gia đình sẽ không thoải mái nhẹ nhàng nhưng lúc nào cũng ngại ngùng, sợ sệt và lo lắng.
Mục sư Nguyễn Thỉ