“Đức Chúa Trời cần những người dám nói không với thế gian để Ngài có thể dùng họ thay đổi nó.” Loren Cungningham.
Ban đầu Đức Chúa Trời tạo nên con người theo hình ảnh của Ngài. Ngài ở cùng với con người trong cảnh vườn đẹp đẽ nhưng tội lỗi đã xen vào sự hòa thuận của Ngài với con người. Vậy nên Ngài tạo nên người giáo sĩ.
Chúa muốn ai đó sẵn lòng nói không với địa vị thế gian, nói không với sự ham muốn giàu có, rời xa gia đình để đi đến một mảnh đất xa lạ và học một ngôn ngữ mà chưa bao giờ được nghe. Ngồi trên những xe chật chội, đằng sau lưng lạc đà, ai đó có thể ngủ mọi nơi, ăn mọi thứ, chịu đựng cái nóng, chiến đấu với cái lạnh mà vẫn nở nụ cười trên gương mặt của họ chỉ để mang Tin Lành đến cho một dân mà không phải dân mình. Vậy nên Đức Chúa Trời tạo nên người giáo sĩ.
Chúa thấy mùa gặt thật trúng, vậy nên Chúa cần một người đi gieo giống, đi vỡ đất, đi tưới nước và gặt một mùa gặt khi đã chín vàng. Chúa cần một ai đó đi huấn luyện, đi nhân cấp mùa gặt để đáp ứng với sự kêu gọi và trả giá. Vậy nên Đức Chúa Trời tạo nên người giáo sĩ.
Chúa tìm ai đó làm kẻ tôi tớ cho mọi người, sẵn sàng làm những việc hèn hạ nhất; rửa chân cho kẻ nghèo, quan tâm đến kẻ bệnh và chữa những vết thương của họ. Ngài cần ai đó đến thăm kẻ tù, chăm sóc cho người góa bụa, quan tâm đến kẻ mồ côi để ngồi chung với những đứa trẻ chân đất và nói với chúng rằng chúng được yêu thể nào. Vậy nên Đức Chúa Trời tạo nên người giáo sĩ.
Đức Chúa Trời cần ai đó tin rằng kẻ mù sẽ thấy được, kẻ què sẽ đi được, và kẻ chết có thể sống lại được. Ai đó cầu nguyện nhiều giờ, cầu thay thâu đêm suốt sáng để chỉ nhìn thấy một linh hồn được cứu.
Chúa cần ai đó thành thật, cầu nguyện, đầy ân điển, đầy lòng thương xót, nhân từ và không sợ hãi, không thụ động, bước đi trong sự nhận diện bản thân thật. Ai đó với tình yêu nóng cháy và vững chãi trong lẽ thật. Ai đó có thể phản chiếu hình ảnh của Đức Chúa Trời vinh hiển. Vậy nên Đức Chúa Trời tạo nên người giáo sĩ.
Đức Chúa Trời cần ai đó sẵn lòng đi trước khi được sai. Ai đó sẽ đi đến những cù lao xa, hoang mạc khô cằn; vào trong những thành thị, những quốc gia đóng cửa, những người hàng xóm cạnh nhà, vào trong các trường đại học để chạm đến những người chưa bao giờ được nghe đến Tin Lành.
Ai đó sẽ lên bất kỳ ngọn núi nào, chịu đựng mọi khó khăn, bởi vì làm sao họ có thể tin Ngài nếu chưa bao giờ được nghe về Ngài. Làm sao họ có thể nghe về Ngài nếu không ai rao giảng. Và làm sao có thể rao giảng nếu không ai được sai đi. Vậy nên Đức Chúa Trời tạo nên người giáo sĩ.
Chúng tôi cúi cả lòng mình, biết ơn Chúa vì Chúa đã chọn chúng tôi làm giáo sĩ cho người Ê Đê nơi cao nguyên đầy nắng và gió. Nơi khí hậu khắc nghiệt đến nỗi ban ngày có thể nóng đến chảy máu mũi mà ban đêm thì lạnh đến đông cứng đầu. Suốt nhiều năm qua, qua hàng trăm lần đi lên đi xuống vùng cao với khải tượng Chúa đặt nơi lòng chúng tôi ‘Tin Lành Cho Trẻ Chân Không” và khải tượng đó đang dần trở thành hiện thực khi căn nhà tình thương đã được xây xong tầng trệt trong buôn làng của người Ê Đê, và chúng tôi hứa nguyện sống trọn đời mình cùng người Ê Đê.
Chúng tôi đã nói đến mục đích xây dựng căn nhà này nhiều lần, và chúng tôi vẫn muốn nhắc lại “Căn nhà chỉ được sử dụng cho mục đích nuôi dạy và huấn luyện trẻ mồ côi sắc tộc trở nên người hầu việc Chúa. Ngôi nhà không được mua bán hay chuyển nhượng với bất kỳ mục đích nào khác. Căn nhà sẽ trải qua các đời chỉ với một mục đích duy nhất như đã hứa nguyện từ ban đầu.”
Nhưng giờ đây chúng tôi không thể nào tiếp tục xây dựng vì kinh phí đã cạn. Chúng tôi ước ao có một Hội Thánh lớn mạnh đứng ra nhận căn nhà tình thương ấy và những đứa trẻ trong căn nhà như là đứa con thuộc linh của mình. Chúng tôi sẽ trực thuộc Hội Thánh ấy nếu như Hội Thánh chấp nhận. Vì sức chúng tôi bé mọn, không thể đi một mình, không thể hoàn thành khải tượng Chúa giao phó mà không có sự hợp tác của những người đồng tâm tình trong mục vụ nuôi dạy và huấn luyện trẻ mồ côi trở nên người hầu việc Chúa.
Chúng tôi hi vọng Chúa sẽ cảm động lòng nhiều người để đồng hành cùng chúng tôi. Nhiều đêm chúng tôi và anh em nhân sự nơi vùng cao cầu nguyện trong nước mắt vì nhìn ngôi nhà không được tiếp tục xây dựng, một thời gian nữa nó sẽ xuống cấp hư hại, lòng chúng tôi như muối xát… Nếu có ai đó có thể cho chúng tôi mượn một số tiền để hoàn thành xong ngôi nhà tình thương thì chúng tôi hứa sau khi bán được ngôi nhà ở hiện tại của mình, chúng tôi sẽ trả lại tiền đã mượn. Có ai đó dám tin chúng tôi không?
Con cái của Chúa ai cũng biết rằng phần thưởng của chúng ta trên thiên đàng sẽ căn cứ vào những gì chúng ta đã làm trên đất nầy. Một ngày nào đó, tất cả chúng ta đều sẽ đứng trước mặt Đức Chúa Trời và Ngài sẽ hỏi “con đã làm gì với những điều con được ban cho?”
Bạn có muốn trả lời “dạ con đã làm ra rất nhiều tiền, về hưu và chết” không?
Chúng ta được đặt trên đất nầy cho nhiều điều hơn thế. Hãy sống không ích kỷ và cho đi bản thân mình vì người khác và vì Nước Trời. Để đến khi gặp Chúa, chúng ta có thể mạnh dạn thưa rằng “Lạy Chúa, con đã cho đi tất cả vì cớ Tin Lành.”
Cho đi cách rộng rãi bao gồm tài năng, thì giờ, tiền bạc và cả tài nguyên chúng ta đang có.
Chúa phán cách rõ ràng rằng khi không có sự phục vụ hay sự rộng rãi thì sẽ không có phần thưởng trên thiên đàng (hê-bơ-rơ 6: 10).
Hãy sử dụng thì giờ trên đất của bạn có giá trị. Hãy giúp người khác nhận biết Chúa Jesus qua chính đời sống ban cho của bạn.
Khám phá được mục đích của cuộc đời bạn, lớn lên trong sự trưởng thành, tìm được mục vụ và phục vụ trong sứ mệnh Chúa kêu gọi.
Khi bạn cho đi cuộc sống của mình, bạn sẽ bắt đầu sống một cuộc đời trọn vẹn.
Trong Christ,
Thiên Quốc+ Hải Yến
(Giáo sĩ cho người sắc tộc)