Lời Kinh Thánh

Chúng nghe vậy, lòng như kim châm, bèn hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ khác rằng: “Hỡi anh em, chúng tôi phải làm chi?” Phi-e-rơ bảo rằng: “Hãy ăn năn, ai nấy phải nhơn danh Jêsus Christ chịu báp-têm, để tội mình được tha, rồi sẽ nhận lãnh sự ban tứ là Thánh Linh . Công vụ 2:37-38

Wednesday, June 19, 2013

BÍ MẬT HỎA NGỤC - 2


Chương 2: Chân Trái Của Hỏa Ngục
Một mùi hôi khủng khiếp đầy khắp không khí. Chúa Jesus phán cùng tôi : "Trong chân trái của địa ngục có nhiều hố. Đường hầm nầy rẽ ra đến nhiều phần khác của địa ngục. Nhưng chúng ta sẽ đến phần chân trái của địa ngục trước. Những điều con sắp được thấy đây sẽ ở cùng con luôn. Thế gian phải được biết về sự thật của địa ngục. Nhiều tội nhân và thậm chí một số dân sự Ta không tin rằng địa ngục có thật. Ta đã chọn con để mặc khải lẽ thật nầy cho họ. Tất cả mọi điều ta cho con thấy về địa ngục , và những việc khác ta bày tỏ cho con đều là sự thật !"


Chúa Jesus đã hiện đến với tôi trong một vùng sáng rực rỡ, sáng hơn cả mặt trời. Ở giữa vùng sáng đó là hình dáng của một con người. Đôi khi tôi thấy Chúa Jesus giống như một con người. Nhưng lúc khác Ngài lại ở trong dạng Thần Linh. Ngài lại phán : "Hỡi con khi ta nói điều chi tức là Cha trên trời nói. Cha và Ta là một. Hãy nhớ tình yêu thương là trên hết mọi sự, hãy tha thứ lẫn nhau. Bây giờ hãy đến và theo Ta"
Khi Chúa đi, các tà linh đều chạy trốn khỏi sự hiện diện của Ngài. "Chúa ơi, Chúa ơi" Tôi kêu lên: "kế tiếp là điều gì vậy?"

Như tôi đã nói ở phần trước, trong địa ngục tôi vẫn có tất cả các giác quan của mình. Tất cả những người ở trong địa ngục đều có tất cả các giác quan của họ. Các giác quan của tôi hoạt động hết sức hoàn hảo. Đâu đâu cũng có sự sợ hãi. Những sự nguy hiểm không diễn tả được đang lẫn khuất, rình rập khắp mọi nơi. Mỗi một chỗ tôi đến sự khủng khiếp của nó lại càng dễ sợ hơn nơi tôi vừa mới đi qua.

Có những cái cửa, kích thước bằng cái cửa sổ nhỏ, mở ra và đóng lại rất nhanh tại đầu đường hầm. Những tiếng kêu thét vang lên khắp nơi nhiều như các tà linh bay cạnh bên chúng tôi. Chúng bay lên và bay ra ngoài các cổng của địa ngục. Chẳng bao lâu chúng đã ở phần cuối của đường hầm. Tôi run lên vì sự nguy hiểm và sự sợ hãi chung quanh chúng tôi. Tôi thật cảm ơn vì sự bảo vệ của Chúa Jesus. Tôi cảm tạ Chúa vì quyền năng lớn lao của Ngài đã che chở tôi, khi tôi ở trong những cái hố lửa trong địa ngục. Ngay cả khi ở trong sự che chở của Ngài, tôi vẫn nghĩ :"Không phải ý muốn của con, thưa Cha, mà là ý Ngài được nên" Tôi nhìn vào thân thể tôi. Lần đầu tiên tôi nhận thấy mình đang ở trong dạng linh, và hình dạng đó giống như hình dạng của chính tôi. Tôi tự hỏi không biết điều gì sẽ xảy đấn tiếp theo đây?

Chúa Jesus và tôi bước ra đường hầm, đi trên một con đường mà mỗi lề đường là những dải đất rộng. Có những hố lửa khắp mọi nơi, theo như mắt tôi nhìn thấy được. Những cái hố khoảng 4 bộ chiều ngang (1 bộ =30,72 cm), 3 bộ chiều sâu, và có hình dạng như một cái chén. Chúa Jesus nói :"Có nhiều cái hố giống như vậy trong chân trái của địa ngục. Hãy đến, ta sẽ chỉ cho con vài cái."

Tôi đứng bên cạnh Chúa Jesus trên đường và nhìn vào trong một cái hố . Lưu huỳnh được ém chặt bên cạnh các hố và cháy đỏ rực như than lửa. Ở chính giữa của hố là một linh hồn hư mất của người đã chết và bị đưa xuống địa ngục. Lửa bắt đầu cháy từ dưới đáy của hố, ngọn lửa quét lên và phủ khắp linh hồn hư mất đó. Được một lúc ngọn lửa hạ xuống thành những mẫu than đỏ, rồi cháy phựt lên trở lại, bao trùm cả thân thể linh hồn đang bị hành hạ trong hố. Tôi nhìn thấy linh hồn hư mất trong hố bị nhốt có hình dạng như một bộ xương. "Chúa của con ơi!" Tôi kêu lên trước cảnh tượng đó. "Ngài không thể thả họ ra sao?" Cảnh tượng thật kinh khủng làm sao ! Tôi nói tiếp : "Lạy Chúa, thật buồn làm sao khi con được thấy và biết rằng một linh hồn đang bị nhốt trong đó"

Tôi nghe một tiếng kêu từ giữa cái hố đầu tiên. Tôi thấy một linh hồn trong hình dạng bộ xương la lên : "Lạy Chúa Jesus, xin thương xót tôi " Tôi nói : "Ôi lạy Chúa!" Đó là giọng nói của một phụ nữ. Tôi nhìn vào bà ấy và muốn kéo bà ra khỏi hố lửa. Cảnh trạng của bà làm tan nát lòng tôi. Người phụ nữ trong hình dạng bộ xương với một đám mây mờ xám, dơ dáy phía trong, đang nói chuyện cùng Chúa Jesus. Tôi lắng nghe bà ấy trong sự choáng váng. Nhiều mảnh thịt nhỏ thối rửa treo lơ lững trên bộ xương, và khi bị cháy nó rơi xuống dưới đáy của hố. Đôi mắt trước kia của bà ấy đã biến mất, giờ chỉ còn lại hai hốc mắt trống rỗng. Bà ta không có tóc. Những ngọn lửa nhỏ bắt đầu cháy lên từ phía dưới chân bà. Nó trở nên một đám lửa lớn khi cháy dần lên và bao khắp thân thể bà.

Người đàn bà dường như bị đốt liên tục, ngay cả khi ngọn lửa đã lịm xuống thành những mảnh than đỏ. Từ phía dưới sâu thẳm, những tiếng kêu la rền rĩ, đầy tuyệt vọng của bà lại vang lên : "Lạy Chúa, lạy Chúa, con muốn ra khỏi đây!" Bà ta tiếp tục với tay ra để chạm vào Chúa Jesus. Tôi nhìn Ngài, gương mặt Chúa đượm vẽ buồn bã. Ngài phán cùng tôi :" Con của Ta, con ở đây với Ta là để cho thế gian biết rằng hậu quả của tội lỗi là sự chết, và địa ngục là có thật "

Tôi nhìn người đàn bà đó một lần nữa, sâu bọ đang bò ra từ xương của bà. Chúng không bị lửa làm hại. Chúa Jesus nói : "Bà ấy biết và cảm nhận được những con sâu ấy ở trong mình."
"Chúa ơi, xin hãy thương xót!" Tôi la lên khi ngọn lửa cháy lên cao. Sự thiêu đốt kinh khủng lại bắt đầu trùm khắp cơ thể bà lần nữa. Những tiếng thét thật lớn, những tiếng nức nở đã làm hình dạng người đàn bà rung lên. Bà ta đã bị hư mất. Không có cách nào thoát ra được. "Chúa Jesus ơi, tại sao bà ấy lại ở đây?" Tôi hỏi Chúa với một giọng thật nhỏ, vì tôi quá đỗi kinh sợ. Chuá Jesus phán :"Hãy đến xem !"

Như tôi có thể thấy, con đường chúng tôi đang đi là một con đường vòng quanh, xoắn vào trong và ra ngoài giữa những cái hố lửa nầy. Những tiếng kêu la của người chết, trộn lẫn với những tiếng rên rĩ và những tiếng thét khủng khiếp, vang đến tai tôi từ mọi hướng. Không có thời gian yên tĩnh trong địa ngục. Mùi của sự chết và mùi của xác thịt thối rửa dầy đặc trong không khí. Chúng tôi đến cái hố kế tiếp, cái hố nầy có kích thước giống như cái trước, và bên trong nó là hình dạng của một bộ xương khác.

Giọng của một người đàn ông kêu lên từ cái hố: "Lạy Chúa xin hãy thương xót tôi !" Chỉ khi họ nói thì tôi mới biết linh hồn đó là đàn ông hay đàn bà. Những tiếng khóc nức nở vang lên từ người đàn ông : "Con thật biết lỗi Chúa Jesus ơi. Xin hãy tha thứ cho con. Hãy đem con ra khỏi đây. Con đã ở trong nơi khổ hình nầy hàng bao nhiêu năm rồi. Con van Ngài, hãy cho con ra." Ông khóc nức nở. Cả người ông rung lên khi van xin. "Chúa Jesus ơi ! làm ơn cho con ra khỏi nơi nầy." Tôi nhìn Chúa Jesus và thấy Ngài cũng đang khóc.
"Lạy Chúa Jesus", người đàn ông kêu to từ trong hố lửa đang cháy, "liệu con đã chịu hình phạt cho tội lỗi con như vậy đủ chưa? Từ ngày con chết đến nay đã 40 năm rồi."

Chúa Jesus phán: "Có Lời chép rằng : người công bình sống bởi đức tin. Tất cả những kẻ nhạo báng và không tin sẽ có phần trong hồ lửa. Ngươi đã không chịu tin vào Lẽ Thật. Nhiều lần ta đã sai những tôi tớ ta đến chỉ cho ngươi đường đi, nhưng ngươi không nghe họ, ngươi cười nhạo họ và từ chối Phúc Âm cứu rỗi. Ngay cho dù ta chết trên thập tự giá cho ngươi, ngươi cũng nhạo báng ta và không ăn năn tội lỗi của mình. Cha Ta đã cho ngươi nhiều cơ hội để được cứu. Giá như ngươi chịu lắng nghe!" Chúa Jesus khóc.
"Tôi biết Chúa ơi, tôi biết" Người đàn ông kêu lên : "Nhưng bây giờ tôi ăn năn đây !"
"Quá muộn rồi," Chúa Jesus nói: "Sự đoán xét đã định".

Người đàn ông tiếp tục: "Có vài người trong gia đình tôi đang đến nơi đây, vì họ cũng sẽ không ăn năn. Chúa ơi làm ơn cho tôi đi nói để họ biết rằng họ phải ăn năn tội lỗi của họ khi còn sống trên đất. Tôi không muốn họ đến đây". Chúa Jesus phán: "Đã có những người giảng đạo, các giáo sư, những người tin Chúa. Tất cả họ đều sẽ rao giảng tin lành cho những người thân của ngươi. Vả lại họ cũng có nhiều tiện lợi về các hệ thống truyền thông hiện đại, và nhiều phương tiện khác, để biết về Ta. Ta sai những nhân sự của Ta đến cùng họ, để họ tin Ta và được cứu. Nếu họ không tin khi họ nghe Tin Lành thì họ cũng sẽ không tin, cho dù có người chết sống lại."

Lúc ấy người đàn ông trở nên rất giận dữ và bắt đầu rủa sả. Những lời phạm thượng, xấu xa tuôn ra từ ông. Tôi kinh sợ khi nhìn ngọn lửa bùng lên, rồi xác thịt chết, thối rửa của ông bắt đầu bị đốt và rớt xuống. Bên trong cái vỏ chết của người đàn ông nầy, tôi thấy linh hồn của ông ta. Nó trông giống như một đám mây mù xám xịt, dơ dáy, và nó lấp đầy khoảng bên trong bộ xương của ông. Tôi quay sang Chúa Jesus kêu lên: "Chúa ơi! thật kinh khủng làm sao!"

Chúa Jesus nói: "Địa ngục có thật. Sự phán xét có thật. Ta yêu họ lắm, con của Ta! Đây chỉ là sự khởi đầu của những điều đáng sợ, mà ta phải chỉ cho con. Con sẽ thấy nhiều hơn thế nữa. Hãy nói cho thế gian rằng: địa ngục là thật ! Rằng : mọi người đàn ông, phụ nữ phải ăn năn tội lỗi của họ! Hãy đến, theo Ta. Chúng ta phải tiếp tục thôi!"

Trong cái hố tiếp theo là một phụ nữ dáng nhỏ nhắn, trông khoảng chừng 80 tuổi. Tôi không thể nói là làm thế nào tôi biết được tuổi bà, nhưng tôi đã biết. Lửa đã thiêu trụi hết da của bà và ngọn lửa đang đốt bà. Chẳng bao lâu chỉ còn lại có xương và sâu bọ bò lổn ngổn bên trong. Đó là những thứ mà lửa không thể đốt được. "Chúa ơi! Kinh khủng quá Chúa ơi!" Tôi kêu lên. Tôi không biết mình còn có thể tiếp tục đi được nữa không, vì việc nầy kinh khủng quá sức tưởng tượng của tôi. Theo như mắt tôi nhìn thấy được, các linh hồn đang bị thiêu đốt trong những cái hố lửa. "Con của Ta, đây là lý do tại sao con đến đây," Chúa Jesus trả lời "Con phải biết, phải nói sự thật về địa ngục. Thiên Đàng có thật!địa ngục có thật! Chúng ta tiếp tục đi thôi."

Tôi ngoái lại nhìn người phụ nữ. Tiếng kêu khóc của bà sao buồn quá. Khi tôi nhìn bà , bà chắp hai tay lại với nhau, như thể là đang cầu nguyện. Tôi không thể cầm được nước mắt. Tôi đang ở trong dạng linh, và tôi đang khóc! Tôi biết rằng mọi người trong địa ngục cũng đều có cảm xúc như vậy. Chúa Jesus biết ý nghĩ của tôi. Ngài phán: "Đúng, con ạ, họ đều có cảm xúc. Khi người ta đến nơi nầy, họ có cùng cảm xúc và những ý nghĩ như khi họ ở trên đất. Họ nhớ gia đình và bạn bè của họ. Họ nhớ luôn luôn là họ có cơ hội ăn năn, nhưng họ đã từ chối. Giá như họ đã tin ta và ăn năn trước khi quá trễ."

Tôi nhìn người đàn bà già nua một lần nữa. Lần nầy tôi nhận thấy bà chỉ có một chân, và dường như có những cái lỗ được khoan trong xương hông của bà. "Những cái nầy là gì vậy thưa Chúa?" Tôi hỏi. Ngài nói :"Con ạ, khi bà còn sống trên thế gian, bà mắc bệnh ung thư và đau đớn rất nhiều. Người ta đã phẫu thuật để cứu sống bà. Bà đã cay đắng việc đó trong nhiều năm. Có nhiều tôi tớ Ta đến cầu nguyện cho bà và nói rằng:Ta có thể chữa lành cho. Nhưng bà nói: Đức Chúa Trời đã làm cho tôi ra thể nầy. Bà đã không ăn năn, không tin vào sự cứu rỗi. Thậm chí trước đó, bà đã từng biết ta rồi. Nhưng cuối cùng bà trở nên thù ghét Ta. Bà bảo rằng không cần Đức Chúa Trời và không muốn Ta chữa lành cho. Tuy vậy, Ta vẫn tha thiết nài nỉ bà, vẫn cứ muốn giúp đỡ bà, muốn chữa lành và ban phước cho bà. Bà đã quay lưng lại với Ta, rủa sả Ta. Bà nói không cần Ta. Thánh Linh của Ta đã nài nỉ bà. Dù sau khi bà quay lưng lại với Ta, Thánh Linh Ta vẫn còn cố gắng thuyết phục bà, nhưng bà không nghe. Sau cùng bà chết và đến đây!"

Người đàn bà kêu Chúa Jesus : "Lạy Chúa Jesus, bây giờ xin Ngài vui lòng tha thứ cho tôi. Tôi hối tiếc đã không chịu ăn năn khi còn ở trên đất." Bà khóc nức nở với Chúa: "Ôi, giá như mà tôi đã ăn năn trước khi quá muộn. Chúa ơi, xin hãy giúp tôi ra khỏi đây. Tôi sẽ hầu việc Ngài. Tôi sẽ trở nên người tốt. Tôi chịu đựng như thế nầy chưa đủ sao? Sao tôi lại chần chờ cho đến khi mọi sự quá muộn màng? Sao tôi lại chần chờ cho đến khi Thánh Linh của Ngài không còn cố gắng chinh phục tôi nữa?"

Chúa Jesus phán cùng bà ấy rằng: "Ngươi đã có từ cơ hội nầy đến cơ hội khác ể ăn năn và hầu việc Ta." Nỗi buồn đượm đầy trên mặt Chúa Jesus khi Ngài bước đi ra khỏi nơi đó. Tôi nhìn bà lão đó khóc và hỏi: "Chúa ơi điều gì sẽ tiếp theo đây?" Tôi có thể cảm thấy được sự sợ hãi khắp chung quanh. Sự buồn bã, những tiếng khóc đau đớn và bầu không khí chết chóc ở khắp mọi nơi. Chúa Jesus và tôi bước đi đến cái hố kế tiếp trong sự xót xa và nỗi đau buồn sâu thẳm. Tôi có thể đi tiếp tục chỉ bởi nhờ vào sức mạnh của Ngài. Từ nơi rất xa, tôi vẫn còn có thể nghe tiếng khóc ăn năn và nài nỉ xin tha thứ của bà lão. Tôi nghĩ: ước chi tôi có thể làm được điều gì để giúp đỡ bà. Hỡi tội nhân, xin đừng chần chờ, cho đến khi Thánh Linh của Đức Chúa Trời từ bỏ mọi nỗ lực chinh phục quí vị!

Trong cái hố kế tiếp là một phụ nữ đang quỳ gối, như là bà đang tìm kiếm cái gì đó. Hình dạng bộ xương của bà cũng đầy những lỗ tròn, các xương của bà lộ ra và chiếc áo rách của bà đang bị đốt cháy. Trán của bà hói. Mắt cùng mũi của bà chỉ còn là những hốc trống. Một ngọn lửa nhỏ đang cháy quanh chân bà, nơi bà đang quỳ. bà cào cấu hai bên bờ của hố lưu huỳnh. Lửa bám chặt vào hai bàn tay bà. Xác thịt của bà tiếp tục rớt xuống khi bà đào. Toàn thân bà rung lên với những tiếng nức nở khủng khiếp : "Ôi lạy Chúa, lạy Chúa, tôi muốn ra khỏi đây." Bà kêu lên. Khi chúng tôi nhìn, bà gần như leo lên tới đỉnh của cái hố lửa. Tôi nghĩ bà sắp sửa trèo được ra ngoài. Nhưng lúc đó có một con quỉ to lớn với đôi cánh thật to, và hình như bị gãy ở phần đầu cánh, xệ xuống hai bên hông của nó, chạy đến phía bà. Con quỉ có màu đen hơi nâu, lông lá phủ khắp thân hình to lớn của nó. Đôi mắt nó được đặt phía sau đầu, và nó có kích thước cỡ bằng một con gấu lớn ở Bắc Mỹ. Con quỉ chạy vội đến người phụ nữ, đẩy bà rất mạnh trở vào trong hố lửa. Tôi nhìn cảnh bà rơi xuống mà trong lòng đầy kinh hãi. Tôi cảm thấy tiếc cho bà. Tôi muốn ôm bà trong tay tôi, giữ lấy bà, rồi cầu xin Chúa chữa lành cho bà, đem bà ra khỏi nới đó.

Chúa Jesus hiểu được ý nghĩ của tôi. Ngài nói: "Con của Ta, sự đoán xét đã định. Đức Chúa Trời đã phán với bà ấy khi còn là một đứa trẻ, kêu gọi ăn năn và hầu việc Ta. Khi bà ấy 16 tuổi, Ta đã đến với bà và nói rằng :"Ta yêu con, hãy dâng đời sống con cho Ta, hãy theo Ta vì Ta kêu gọi con cho một mục đích đặc biệt." Chính ta đã kêu gọi suốt cuộc đời của bà, nhưng bà không nghe. Bà ấy nói :"Một ngày nào đó tôi sẽ hầu việc Ngài, còn bây giờ tôi không có thì giờ dành cho Ngài. Không có thì giờ, không có thì giờ đâu, tôi đang có sự vui thú của tôi. Không có thì giờ để hầu việc Ngài đâu, Chúa Jesus ơi, ngày mai nhé, ngày mai tôi sẽ làm việc ấy. Và ngày mai đã không bao giờ đến, bởi vì bà đã chần chờ quá lâu."

Người đàn bà khóc nói với Chúa Jesus: "Linh hồn tôi thật sự bị dày vò đau đớn. Không có cách nào ra khỏi đây. Tôi biết mình đã ham muốn thế gian hơn Ngài, thưa Chúa! Tôi đã muốn sự giàu có, danh tiếng, của cải và đã đạt được nó. Tôi có thể mua bất cứ cái gì tôi muốn. Tôi làm chủ chính mình. Tôi đã từng là người đẹp nhất, ăn mặc sang trọng nhất vào thời của tôi. Tôi đã có tất cả sự giàu có, nổi tiếng, của cải. Nhưng bây giờ tôi hiểu ra rằng tôi không thể đem chúng theo khi tôi qua đời. Chúa ơi, địa ngục thật là kinh khủng! Ngày hoặc đêm tôi đều không được yên nghĩ. Tôi luôn luôn bị hành hạ đau đớn. Xin hãy giúp đỡ tôi Chúa ơi!" Bà ta khóc.

Rồi bà nhìn lên Chúa Jesus đầy khao khát và nói tiếp: "Chúa yêu dấu của tôi ơi, phải chi tôi đã chịu lắng nghe Ngài. Tôi hối hận việc đó mãi mãi. Tôi đã dự định sẽ hầu việc Ngài một ngày nào đó khi tôi đã sẵn sàng. Tôi tưởng rằng Ngài sẽ luôn luôn chờ đợi tôi. Nhưng tôi lầm rồi! Tôi đã từng là một phụ nữ được ưa thích nhất vào thời của tôi, vì cớ sắc đẹp của tôi. Tôi biết Đức Chúa Trời kêu gọi tôi ăn năn. Trọn đời tôi, Ngài đã dùng dây yêu thương kéo tôi. Tôi tưởng rằng mình có thể sử dụng Chúa như sử dụng mọi người khác. Ngài luôn ở đó kia mà! Ô, vâng tôi đã sử dụng Đức Chúa Trời. Ngài đã cố gằng hết sức để đem tôi về với Ngài, hầu việc Ngài, trong khi lúc nào tôi cũng nghĩ là mình không cần Chúa. Ôi, tôi thật sai lầm làm sao! Satan đã sử dụng tôi và tôi đã phục vụ Satan ngày càng nhiều hơn. Cuối cùng tôi đã yêu hắn hơn Chúa. Tôi thích phạm tội, tôi không muốn tìm đến Chúa nữa.

"Satan đã sử dụng sắc đẹp tiền bạc của tôi. Tất cả những tư tưởng của tôi đều hướng về việc Satan sẽ cho tôi bao nhiêu quyền lực. Ngay khi ấy, Đức Chúa Trời vẫn cứ tiếp tục kéo tôi. Nhưng tôi nghĩ tôi có ngày mai, hoặc là ngày kế tiếp. Rồi một ngày kia trong khi đang lái xe, người tài xế của tôi đã đụng vào một ngôi nhà. Tôi đã chết trong tai nạn đó. Ôi lạy Chúa! xin giúp tôi ra khỏi nơi nầy!" Khi bà ấy nói, đôi bàn tayva cánh tay xương xẩu của bà vươn ra để cố chạm đến Chúa Jesus , trong lúc những ngọn lửa cứ tiếp tục đốt bà. Chúa Jesus phán : "Sự đoán xét đã định!"

Nước mắt chảy xuống má Ngài khi chúng tôi đi về phía cái hố tiếp theo. Tôi khóc trong lòng trước sự khủng khiếp của địa ngục. "Lạy Chúa yêu dấu," Tôi kêu lên "Sự hành hạ, dày vò quá thật. Khi một linh hồn đến đây, không có hy vọng, không có sự sống, không có tình yêu. Địa ngục quá thật!" Tôi nghĩ không có cách nào ra khỏi đó được. Bà ấy phải bị thiêu đốt đời đời trong những ngọn lửa nầy. "Thời gian sắp hết rồi" Chúa Jesus phán "Chúng ta sẽ trở lại đây vào ngày mai"

Bạn ơi, nếu bạn đang sống trong tội lỗi, xin hãy ăn năn. Nếu bạn đã được tái sanh rồi lại quay lưng với Ngài, xin hãy ăn năn với Chúa bây giờ. Hãy sống công bình và sống cho lẽ thật. Hãy tỉnh thức trước khi quá trễ. Bạn có thể ở đời đời cùng Chúa trong nước thiên đàng.

Chúa Jesus lại phán: " Địa ngục có một thân thể giống hình dạng thân thể con người, nằm trong phần trung tâm của trái đất, rất rộng và có nhiều chỗ để dày vò, hành hạ tội nhân.
Hãy nhớ nói cùng dân cư trên đất rằng địa ngục có thật. Hằng triệu linh hồn hư mất đang ở đây, và mỗi ngày lại có nhiều hơn. Trong ngày phán xét lớn, sự chết và địa ngục sẽ bị quăng vào trong hồ lửa: đó là sự chết thứ hai."