Một thời gian ngắn sau khi Chủng viện Thần học Dallas được thành lập vào năm 1924, nó gần như bị đóng cửa. Nó đã đến mức phá sản. Tất cả các chủ nợ đã sẵn sàng chiếm lấy vào mười hai giờ trưa của một ngày kia.
Sáng hôm đó, những người sáng lập trường đã gặp nhau tại văn phòng của Viện trưởng để cầu nguyện xin Chúa tiếp trợ. Trong buổi cầu nguyện đó có tiến sĩ Harry Ironside. Khi đến lượt mình cầu nguyện, ông ấy nói một cách thẳng thắn sảng khoái, “Lạy Chúa, chúng con biết rằng đàn bò trên một ngàn ngọn đồi kia là của Ngài. Xin Chúa hãy bán đi một số bò và gửi tiền cho chúng con.”
Ngay khoảng thời gian đó, một người Texas cao lớn trong đôi ủng và áo sơ mi hở cổ bước vào văn phòng hành chánh của Viện. “Xin chào!” anh ấy nói với cô thư ký. “Tôi vừa bán hai xe đầy bò ở Fort Worth. Tôi đã cố gắng thực hiện một thỏa thuận kinh doanh, nhưng nó không thành công. Tôi cảm thấy Chúa muốn tôi đưa số tiền này cho Chủng viện. Tôi không biết quý vị có cần nó hay không, nhưng đây là ngân phiếu” và anh ta đưa nó cho người thư ký.
Người thư ký cầm tờ ngân phiếu và biết tính chất nghiêm trọng của thời điểm này, cô đi đến cửa của phòng cầu nguyện và rụt rè gõ nhẹ cửa. Tiến sĩ Lewis Sperry Chafer, người sáng lập Chủng viện và Viện trưởng, mở cửa và nhận tờ ngân phiếu từ tay cô. Khi ông nhìn vào số tiền, đó là số tiền chính xác của khoản nợ. Sau đó ông nhận ra tên trên tấm ngân phiếu là của người chăn nuôi bò. Quay sang Tiến sĩ Ironside, ông nói, “Harry, Chúa đã bán bò!”
Thánh Kinh suy gẫm:
“Còn tôi, dù yếu kém và cùng khốn, CHÚA nghĩ đến tôi. Ngài là Đấng giúp đỡ và giải cứu tôi. Lạy Đức Chúa Trời tôi, xin chớ chậm trễ… Tôi ngước mắt lên trên núi: Sự tiếp trợ tôi đến từ đâu? Sự tiếp trợ tôi đến từ CHÚA, là Đấng đã dựng nên trời và đất.” (Thi Thiên 40:17; 121:1-2).
Chúa yêu thương Bạn!
(ST)