Lời Kinh Thánh

Chúng nghe vậy, lòng như kim châm, bèn hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ khác rằng: “Hỡi anh em, chúng tôi phải làm chi?” Phi-e-rơ bảo rằng: “Hãy ăn năn, ai nấy phải nhơn danh Jêsus Christ chịu báp-têm, để tội mình được tha, rồi sẽ nhận lãnh sự ban tứ là Thánh Linh . Công vụ 2:37-38

Saturday, December 24, 2011

Những Hỏi Han Kỳ Thú Của Một Bác Sĩ


Trừ Khi Bạn Tiếp Nhận
 
bird 6.gifTrong ngôi làng nhỏ của quận Berwick, dân chúng rất nao động do sự truyền giảng ở trong một ngôi trường nhỏ của ngôi làng. Đêm đêm, ngôi trường thật đông đảo tới ngoài chỗ chứa, chật cứng với đàn ông cũng như đàn bà, đa số là nông dân, hăng hái tham gia buổi nhóm, vui mừng lắng nghe câu chuyện về ơn cứu chuộc của Thiên Chúa. Trong số những người đến tham dự có hai gia đình, chiếm chỗ ngồi đằng trước diễn đàn vào mỗi tối. Suốt trong những buổi nhóm đầu, họ thể hiện một ước muốn sâu xa để biết thêm về sự thật và để tìm Cứu Chúa.    Hội chúng gồm phần lớn là những người không được may mắn có một nền học vấn đại học, tuy vậy họ không phải thuộc hạng dốt nát. Họ rất tha thiết trong niềm tin của họ và năng động trong công việc lao động. Họ được hướng dẫn đến tham dự buổi nhóm không phải vì lý do ngu ngốc, nhưng họ tha thiết mong muốn giúp đở và nhận phước lành. Suốt những buổi nhóm dường như không có thể hiện tinh thần nhẹ dạ hay không đúng đắn, nhưng không khí buổi nhóm lại đầy sự tươi sáng, đầy sự vui mừng tin tưởng vào Thiên Chúa cùng sự mong đợi, như là chúng ta chờ đợi Ngài ban phước lành cho chúng ta.
Hai ông Charlie và Herman, đêm đêm cùng với các bà vợ của họ, đến thật sớm để chiếm được chỗ ngồi và khao khát chờ lắng nghe sứ điệp. Mặc dầu họ chăm chú lắng nghe khi diễn giả tìm cách nhấn mạnh sứ điệp của phúc âm một cách đơn giản nhất, nhưng dường như không có phước lành đến với tấm lòng của họ. Dường như, họ đồng ý với tất cả những gì họ nghe, nhưng niềm tin này không truyền đạt cho họ sự bình an và niềm vui mà con tim của họ khao khát. Vị diễn giả dùng nhiều câu Kinh Thánh và dùng nhiều minh họa đơn giản để giải thích lời Chúa cho họ, nhưng không có một khía cạnh nho nhỏ của lời Chúa đã được trình bày với hy vọng và trong sự cầu nguyện để mấy người bạn này nhận ra thần tánh con người của Đấng Cứu Thế và công việc Ngài đã làm, hầu họ có thể được cứu.

pd1220256_s.jpgTấm lòng của diễn giả bị nặng trỉu, nóng lòng cho bốn người bạn dường như đang tìm kiếm chân lý này, nhưng vẫn chưa tìm thấy. Ông nhắc nhở Chúa với Lời của Ngài -- "Phàm ai tìm kiếm Ta sẽ gặp Ta"  (Châm Ngôn 8:17). Trong câu Kinh Thánh này, họ là những người "tìm kiếm" Chúa theo như phần đầu của câu gốc đó, nhưng họ phải là những người "gặp" theo như phần thứ hai của câu này. Chắc chắn nếu mấy người bạn này đã có một mong muốn chân thật trong lòng của họ để được biết Chúa và được Ngài cứu, họ sẽ tìm thấy câu trả lời sẵn sàng đón nhận họ về phần của Chúa, Đấng đã đến, "để tìm và cứu kẻ bị hư mất" (Luca 19:10).

Một phần đặc biệt của Lời Chúa mà Đức Thánh Linh đem đến trong lòng diễn giả ở trong Giăng 1:12, "Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Ðức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài".  Lời hứa này được Chúa dùng nhiều lần để giải phóng những linh hồn từ bóng tối hư mất và đem họ đến một mối liên hệ cá nhân mật thiết với Đấng Christ hằng sống. Những người bạn đang tìm kiếm chân lý, đến tham dự buổi nhóm thật sớm, chăm chú lắng nghe từng lời một khi Lời Chúa được đọc chậm rải, rõ ràng. Nhấn mạnh tới chữ "Tiếp nhận Ngài," vị diễn giả cố gắng chứng tỏ cho nhiều người trong phòng nhóm đêm ấy họ tin rằng có George Washington, nhưng chưa bao giờ gặp vị Tổng Thống đó. Người khác tin rằng có cố tài tử Charlie Chaplin, nhưng cũng chưa bao giờ gặp ông ta. Cũng có người khác tin rằng có những vị tổng thống nỗi tiếng như Theodore Roosevelt, hay Franklin Roosevelt, nhưng vẫn không có đón tiếp hoặc Theodore hoặc Franklin Roosevelt. Ông giải thích thêm, nhiều người tin về Đấng Christ, tin rằng rằng Ngài đã sống và đã chết, tin rằng Ngài là Con của Đức Chúa Trời, nhưng vẫn chưa "TIẾP NHẬN" Ngài.

img_sm5.jpgMột sự khó khăn hiện diện do sự mù loà thuộc linh mà các thính giả dường như đang bị chìm đắm vào, cho nên không có các dẫn chứng nào hay không có lời giải thích nào đáp ứng nhu cầu của những trái tim bị u tối. Rõ ràng có một sự mong muốn sâu xa để biết được chân lý thiên thượng, nhưng họ không có khả năng để bắt lấy chân lý đó, làm đau đớn tấm lòng của diễn giả, người đang tìm cách bày tỏ lời quý báu của Chúa để biểu lộ Đấng Christ hằng sống vào trong tâm hồn họ. Diễn giả có sự thúc đẩy cầu nguyện tha thiết để Chúa Thánh Linh nói qua môi miệng của ông Lời Hằng Sống. Trưng dẫn Giăng 3:16, ông giải thích món quà mà Chúa ban cho, món quà của Ngài chính là Con độc sanh của Ngài, phải được mỗi người tiếp nhận một cách riêng biệt cá nhân, để Đấng Christ trở thành Cứu Chúa cho chính cá nhân họ. Diễn giả đọc thêm Mathiơ 11:28, và tìm cách cho thấy rằng những tâm hồn nặng trỉu có thể tìm và phải đến với Đức Chúa Jêsus Christ; qua Ngài người đó sẽ được hân hoan tiếp nhận, và sự cứu rỗi đến với linh hồn họ. Khi giải thích Giăng 7:37, diễn giả một lần nữa kêu gọi thính giả đặc biệt chú ý đến lời mời của Đấng Christ đến với những con tim đang khao khát; hãy đến với Ngài và họ sẽ tìm thấy sự thỏa lòng mà họ đang tìm kiếm.

Gần phía bên phải của tòa giảng, đứng sựng nơi đó một tủ sách phía trên có một bình hoa. Cái bình trống không, nó được nâng lên để dễ dàng dùng vào việc minh họa.  Diễn giả cầm bình hoa trong tay của mình và nói với hội chúng, "Giả sử rằng có vài người trong phòng nhóm tối nay đang bị cơn ho dữ dội. Quý vị đến gặp tôi là một bác sĩ. Tôi đến với quý vị và cho quý vị một toa thuốc để chữa bệnh ho. Hãy giả sử bình hoa này là cái chai đựng thuốc, tôi bào chế một toa thuốc cẩn thận, dùng toàn những loại thuốc tinh tế nhất và hữu hiệu nhất. Thuốc được bào chế có tánh cách làm lỏng đi các chất nhầy ở trong phổi, làm giảm các cơn kích phát thần kinh và hổ trợ tim. Giả sử rằng quý vị đều đồng ý rằng vị bác sĩ này đáng trọng và đáng tin cậy, và vị thuốc được bào chế này đáp ứng đúng cơn bệnh ho này. Bây giờ tôi để thuốc trên cái bàn này và để ý xem hiệu quả của nó cho những người bị cơn ho trong phòng này. Quý vị có nghĩ rằng vị thuốc này sẽ làm ngưng cơn ho và giúp các bệnh nhân lành bệnh chăng?"

Diễn giả ngưng lại một chút, quan sát phản ứng của khán thính giả qua cái minh họa này. Đột nhiên sự yên lặng của căn phòng bị phá vở, khi một cậu bé ở phía sau căn phòng đứng dậy và đột ngột nói lớn lên, "KHÔNG, trừ khi bạn dùng nó." Sự hăng hái mạnh dạn của cậu bé khuấy động đám thính giả làm cho họ tỉnh ngộ và sự thích họp khác thường của câu trả lời quá rõ ràng.

img_sm7.jpgSự chú ý của diễn giả quay về hướng bốn người bạn ở những ghế trước. Họ dường như quá cảm động và họ dường như bị lúng túng một cách sâu xa khoảng một lúc, rồi khoảng cách đó biến mất, cho phép sự soi sáng của Chúa bao phủ gương mặt họ. Họ đồng ý rằng liều thuốc không có ích lợi gì cả nếu vẫn còn trong bình, và họ nhận thức rằng người này không thể uống thuốc dùm cho người kia, nhưng mỗi một người phải uống thuốc cho chính mình. Không cần một sự giúp đở nào thêm từ vị diễn giả, tức thì mỗi người trong bọn họ tiếp nhận Đức Chúa Jêsus Christ vào đời sống mình, và niềm vui cùng sự bình an tràn ngập tấm lòng họ. Câu trả lời của cậu bé, cùng với minh họa, được Đức Thánh Linh dùng để bày tỏ Đấng Christ cho tấm lòng họ.

Buổi nhóm họp được kết thúc mang lại thời giờ đầy vui mừng. Hai người bạn này cùng các bà vợ của họ chứng kiến những người khác trong gia đình họ và bạn hữu họ đặt niềm tin vào Đấng Cứu Thế, vì nhiều lời cầu nguyện được dâng lên Đức Chúa Trời để những người thân cũng được cứu. Bây giờ câu trả lời của sự bình an đã đến. Họ đã tiếp nhận Đấng Christ và Đấng Christ đã tiếp nhận họ.

Phước lành dư dật này cũng sẽ là của bạn, bạn yêu dấu của tôi ơi, nếu bạn có đức tin tiếp nhận Đức Chúa Jêsus Christ là Cứu Chúa của chính đời sống bạn, và để Ngài làm Chúa của đời sống bạn và Cứu Chúa của linh hồn bạn.