CHỒNG Chàng là công tử hiền lành Sau ngày cưới vợ trở thành "quản gia" Trước đây chàng vốn hào hoa Mỗi tuần là mỗi món quà chàng trao Giọng chàng ôi ngọt làm sao Như làn gió nhẹ rì rào gần xa Chàng là con cuả người ta
Với ta chẳng phải là bà con chi Tại chàng mật ngọt lâm li Nên ta tin tưởng vu quy theo chàng Làm vợ đâu phải dễ dàng Gặp anh chồng khó lại càng khổ tâm Muốn nói nhưng phải giả câm Tại khi mở miệng ầm ầm chén bay Từ ngày đám cưới đến nay "shopping"... dĩ vãng những ngày xa xưa Mỗi khi nói tới "đón đưa" Lắc đầu: "Em nhắc chuyện xưa làm gì? Thôi em hãy tự đi đi Tánh anh ghét nhất mỗi khi đợi chờ" Chuyện nhà chàng cứ giả lơ Mỗi lời chàng hứa phải chờ mấy năm Vợ mệt không lời hỏi thăm Lại còn nhăn mặt "suốt năm bệnh hoài " Có chồng phải khổ dài dài Và luôn phải nhớ chiêu bài lặng thinh.. Vợ ... input chử shopping Chồng liền .... output "con xin lạy bà" Nếu lỡ đã mua về nhà... "Đâu rồi receipt để mà return" Đừng nên tính chuyện giận hờn Đừng nên nghĩ tới thua hơn với chồng Có nói củng chỉ bằng không Ta nên nghe lệnh ông chồng "quản gia" Nếu chồng giở chứng la cà Ta nên tự hỏi mình già rồi chăng ? Không nên làm mặt bà chằng Phải lo trang điểm, nói năng giữ lời Chớ nên suy nghĩ xa vờị... Để rồi ân hận một đời không quên Nghe chồng mọi việc sẽ nên Cãi chồng hạnh phúc chẳng bền được lâu Làm vợ phải nhớ lấy câu "Thiếp tôi chồng chúa".. trong đầu khắc ghi Chưa chồng ngang dọc ta đi Có chồng thì phải nên đi một đường Làm thân con gái dặm trường Chồng ghét thì chịu chồng thương thì nhờ Có chồng phải biết phụng thờ nếu không ta biết cậy nhờ thân ai! Làm vợ phải khổ dài dàị...
VỢ Vợ là mẹ các con ta Thường kêu bà xã, hiệu là phu nhân Vợ là tổng hợp: bạn thân Thủ trưởng, bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiền.. Vợ là ngân khố, kho tiền Gửi vào nhanh gọn, hơi phiền rút ra Vợ là biển cả bao la Đôi khi nổi sóng khiến ta chìm phà Vợ là âm nhạc, thi ca Vừa là cô giáo, vừa là luật sư Cả gan đấu khẩu vợ ư? Cá ươn không muối, chồng hư cãi vờ (vợ) Chồng ơi! Đừng có dại khờ Không vợ, đố biết cậy nhờ tay ai? Vợ là phước lộc thọ tài... Thuộc trăm định nghĩa, trả bài vợ khen.. Vợ là thượng cấp chỉ huy Là người lãnh đạo, bảo gì, chồng vâng! Vợ là bà... mẫu, ông... thân Sớm hôm hiếu thảo, ân cần dám quên Vợ là cảnh sát ven biên Chồng mà "đi lạc", bắt liền, điều tra! Vợ là nội tướng trong nhà Đồng hồ luôn kiểm, giúp ta đúng giờ Vợ là chủ nợ ngây thơ Cho chồng tháng tháng ngon ơ, nộp tiền Vợ là thư kí rất siêng Thư từ, ngăn kéo toàn quyền moi ra Vợ còn đại diện quan toà Bắt tội phải nhận, bảo tha được nhờ Vợ là bà chủ căn cơ Quen mồm sai vặt, con thơ ngại bồng Vợ còn là những cơn giông Thổi chồng ra ngủ sa lông là thường Vợ là cung cách đế vương Áo quần sang trọng, đúng đường văn minh Vợ với Táo chẳng thân tình Chồng bèn một bếp một mình quyền uy Phát thanh đài vợ rất chì Cằn nhằn trăm chuyện phát đi đêm ngày Vợ là võ sĩ cao tay Ngọn quyền, môn cước nàng hay thử...chồng Vợ là ....đủ thứ biết không? Ba ngày định cũng không xong nghĩa Nàng
Vợ là gì Vợ người chẳng chút họ hàng Bỗng nhiên lại đến ở chung nhà mình Vợ là dòng suối trong lành Con voi yêu dấu của anh suốt đời. Vợ còn xếp trước cả trời, 'Kính vợ đắc thọ' là lời sâu xa Vợ nguồn tình cảm thiết tha là thơ, là ruợu, Vợ là mùa xuân. Vợ là chiếc rợ buộc chân Là nguồn nước mát trong ngần thiết tha Vợ -mẹ của các con ta, Khi con có cháu, Vợ - bà, ta-ông Vợ là sư tử Hà Đông, Là chiếc két sắt ta không có chìa. Đinh ninh giữ trọn lời thề, Bao nhiêu lương tháng mang về cho em. Vợ tuy không phải là tiên, Nhưng là dâu thảo,dâu hiền ai ơi; Vợ người nội trợ tuyệt vời, Là chiếc máy giặt kiêm phơi hàng ngày. Vợ là một chất men say, Là nguồn cảm hứng ngày ngày nơi nơi. Vợ là đồ cổ lắm lời, Để lâu mất giá, chẳng rời khỏi ta. Trái đất chẳng có đàn bà, Đàn ông sẽ bị chết già cô đơn. |