Châm ngôn 30:28 “Con thằn lằn mà người ta lấy
tay bắt được, Vẫn ở trong đền vua”.
Bạn có thể bắt con thằn lằn bằng tay, nhưng nó
sống trong cung điện của các vị vua.
Con thằn lằn là con vật ô uế (Lê. 11:29). Nó vô hại và hữu ích vì nó ăn côn trùng. Tất
nhiên nó là một con vật không đáng kể! Không giống như các loài động vật khác, con
thằn lằn có thể bị người ta bắt bằng tay hàng ngày Tuy nhiên nó bước vào cung điện (có bản cổ
sao chép là "ngôi đền") của nhà vua, nơi mọi người có địa vị cao vui
vẻ đến đó. Con vật nhỏ bé này đủ thông minh sử dụng "khe cửa" và có
được một con đường rõ ràng khi xâm nhập cung điện nhà vua.
Con người chúng ta nhỏ bé, không đáng kể và yếu
đuối. Người có thể bắt tay chúng ta cách dễ dàng, để nói chuyện. Nhưng chúng
ta, dân được cứu chuộc của Chúa, được tự do tiếp cận Đức Chúa Trời vĩ đại. Đây
là một đặc quyền to lớn mà con người vô tín thực sự ghen tỵ. Chúng ta có sử dụng
đặc quyền nầy cách dư dật không? Chúng ta có thường xuyên đến "ngôi đền sự
hiện diện của Đức Chúa Trời không" ?