Lời Kinh Thánh

Chúng nghe vậy, lòng như kim châm, bèn hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ khác rằng: “Hỡi anh em, chúng tôi phải làm chi?” Phi-e-rơ bảo rằng: “Hãy ăn năn, ai nấy phải nhơn danh Jêsus Christ chịu báp-têm, để tội mình được tha, rồi sẽ nhận lãnh sự ban tứ là Thánh Linh . Công vụ 2:37-38

Saturday, September 1, 2018

Sức Lực Cho Hành Trình


Ha-ba-cúc 3:16-19
Chúa Giê-hô-va là sức mạnh của con, Ngài làm cho chân con giống như chân hươu, giúp con bước đi trên các đỉnh núi cao. Ha-ba-cúc 3:19
Hươu Đặt Chân Trên Các Đỉnh Núi Cao là chuyện ngụ ngôn kinh điển về đời sống Cơ Đốc nhân, dựa trên Ha-ba-cúc 3:19. Câu chuyện ấy theo chân nhân vật Nhát Sợ khi cô bé cùng Người Chăn rong ruổi trong một chuyến hành trình. Nhưng Nhát Sợ quá kinh hãi nên xin Người Chăn bế mình.
Người Chăn nhân từ đáp: “Ta có thể bế con suốt đoạn đường đến Những Đỉnh Núi Cao, thay vì để con tự trèo lên những nơi đó. Nhưng nếu làm vậy thì con sẽ không bao giờ có được đôi chân vững chãi như hươu, không bao giờ có thể trở thành bạn đồng hành của ta cũng như đi đến những nơi ta đến.”


Cô bé Nhát Sợ làm chúng ta nhớ đến những câu hỏi của Ha-ba-cúc, vị tiên tri thời Cựu Ước (và chân thành mà nói thì đó cũng là những câu hỏi của tôi): “Tại sao con phải chịu khổ?” “Tại sao đường con đi khó khăn quá vậy?”
Ha-ba-cúc sống tại Giu-đa vào cuối thế kỷ thứ 7 TCN, trước khi dân Y-sơ-ra-ên bị lưu đày. Ông thấy mình đang sống trong một xã hội làm ngơ trước những bất công và bị tê liệt bởi nỗi sợ sắp bị người Ba-by-lôn xâm chiếm (Ha. 1:2-11). Ông xin Chúa can thiệp và cất đi những đau khổ (1:13). Chúa đáp lại rằng Ngài sẽ hành động cách công chính, nhưng theo thời điểm của Ngài (2:3).
Bởi đức tin, Ha-ba-cúc đã tin cậy Chúa. Ngay cả khi những khổ đau không chấm dứt, ông vẫn tin rằng Chúa là sức lực của ông.
Chúng ta cũng được an ủi rằng Chúa là nguồn sức lực của chúng ta, Ngài giúp chúng ta chịu nỗi những khổ đau và Ngài sẽ sử dụng những hành trình khó khăn nhất trong cuộc sống để làm cho mối tương giao của chúng ta với Ngài trở nên sâu đậm hơn
Vì nền văn hóa mà chúng ta đang sống khác với các trước giả Kinh Thánh nên chúng ta không thể hiểu trọn vẹn những hình ảnh mà các trước giả mô tả. Phân đoạn Kinh Thánh hôm nay bày tỏ niềm hy vọng sâu xa, vững chắc giữa lúc hoạn nạn.
Câu 17 liệt kê sáu nguồn tài nguyên chính cung cấp thức ăn và quần áo mặc cho họ: cây sung, cây nho, cây ô-liu, đồng ruộng, bầy chiên và bầy bò. Về bản chất, Ha-ba-cúc đang vẽ nên một bức tranh về sự đói kém và trần truồng. Ông muốn nói rằng ngay cả khi cái chết kề bên - không có thức ăn hoặc quần áo mặc (c.18-19) - thì chúng ta vẫn có thể kinh nghiệm niềm vui và sự tin cậy sâu sắc nơi Chúa.
Có bao giờ bạn trải qua một lúc nào đó mà mọi nguồn lực đều cạn kiệt không? Chúa đã dạy bạn tin cậy nơi Ngài thế nào?
Lạy Chúa, đôi khi những khổ đau con chịu dường như quá sức mình. Cảm ơn Ngài đã thêm sức cho con trong những nghịch cảnh ấy. Xin giúp con tin cậy Ngài và tiếp tục bước đi với Ngài trong hành trình này
Emmanuel Amen